THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 143

nghĩa được nhưng lại đượm đầy nét trẻ trung muôn thuở. Một con nhân sư
bên Ai Cập cũng sẽ mỉm cười như vậy.
Bà nhẹ nhàng thoát ra khỏi vòng tay của chồng và nói với lại.
- Có thể.
Rồi bà điềm nhiên bước ra khỏi khu rừng thưa, để John lại đó, sững sờ.
Tôi bước đến và cẩn thận làm kêu những cành cây khô dưới chân mình.
John quay lại và rất may, anh cho là tôi chỉ vừa mới xuất hiện thôi.
- Xin chào! Hastings! Cậu đưa người đàn ông nhỏ bé đến tận nhà ư? Trông
ông ta thật là buồn cười. Nhưng anh có cho rằng ông ta giỏi lắm không?
- Ông ta được xem như một trong những thám tử xuất sắc nhất của thời đại
chúng ta đấy.
- Ồ! Thế thì tôi cho rằng ông ta phải ít nhiều có lý đấy. Nhưng ở đây có biết
bao nhiêu thứ tồi tệ.
- Anh thấy thế ư?
- Vâng! Trước hết là câu chuyện khủng khiếp ấy. Những người của
Scotland Yard đi ra đi vào như những con rối. Không làm sao biết được sẽ
đụng đầu họ vào lúc nào. Rồi đến những dòng tít giật gân trên các báo nữa.
Quỷ tha ma bắt những tên nhà báo đi. Cậu có biết là cả một đám đông dày
đặc sáng nay đã đứng nhìn qua hàng rào khuôn viên không đấy? Styles đã
trở thành một thứ chi nhánh của Viện Bảo Tàng Khủng khiếp (nơi trưng
bày tượng bằng sáp của những tên giết người lừng danh thế giới)
. Dù sao
thì cũng hơi quá đáng đấy.
- Hãy bình tĩnh, John ạ - tôi nhẹ nhàng bảo - Điều đó sẽ không thể kéo dài
lâu được đâu.
- Nó có thể kéo dài đủ lâu để không một ai trong chúng ta còn có thể ngẩng
đầu lên được nữa.
- Không! Không! Chuyện này đã khiến anh phát điên lên.
- Quả là có thể điên đầu khi mà người ta cảm thấy suốt ngày bị săn lùng bởi
những tên phóng viên khả ố và mỗi bước đều bị điểm mặt bởi những tên
ngu ngốc, miệng cứ há hốc ra. Nhưng còn tệ hại hơn thế nữa kìa.
- Tệ hại hơn ư?
John hạ thấp giọng xuống:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.