THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 148

đến tương lai của cô thiếu nữ. Bà Inglethorp đã không thu xếp gì về phần
của cô ta cả, nhưng tôi nghĩ rằng John và Mary sẽ nài ép cô ở lại với họ, ít
ra là đến cuối cuộc chiến. Bởi vì tôi biết John có nhiều cảm tình đối với cô
ta và sẽ tiếc nuối nếu như cô ta bỏ đi.
Đến đây thì John đã vào nhà, bỗng quay trở ra. Gương mặt phúc hậu của
anh méo xệch vì giận dữ.
- Quỷ tha ma bắt tất cả những viên thám tử đi! Tôi không hiểu họ tìm gì
nữa. Họ lục lọi tất cả các phòng trong nhà và xáo tung lên hết. Hơi quá
đáng đấy. Có lẽ họ đã lợi dụng lúc chúng ta ra ngoài hết. Tôi sẽ nói cho cái
tên Japp ấy biết tôi nghĩ gì, lần sau mà tôi gặp hắn ta.
- Đồ tọc mạch - Cô Howard làu bàu.
Laurence phản đối rằng họ buộc lòng phải làm bộ như đang xúc tiến công
việc.
Mary Cavendish không nói gì cả.

* * *
Sau bữa trà, tôi rủ Cynthia đi dạo và chúng tôi thong thả tiến về phía rừng.
- Sao? - Tôi hỏi cô ta ngay khi bức màn cây lá đã che khuất chúng tôi khỏi
những cặp mắt tò mò.
Cynthia vừa thở dài vừa ngồi xuống đất. Cô tháo mũ ra, và mặt trời, xuyên
qua cành lá, biến mái tóc hung của cô thành một mảng vàng óng ánh.
- Ông Hastings ạ, ông luôn luôn rất tốt bụng và hiểu biết biết bao.
Lúc đó, trông Cynthia quả là đáng yêu. Đáng yêu hơn Mary, người không
bao giờ nói những câu đại loại như thế.
- Nào! - Tôi ân cần nói khi thấy cô ta do dự.
- Tôi muốn hỏi ý kiến ông. Tôi sẽ ra sao đây?
- Ra sao ư?
- Vâng. Ông hiểu không, dì Emily luôn luôn bảo rằng tương lai của tôi sẽ
được đảm bảo. Tôi đoán bà ấy đã quên, hoặc có thể bà ta không bao giờ
nghĩ rằng mình sắp chết… Dù sao thì bà ấy cũng đã không chuẩn bị gì cho
tôi cả. Và tôi cũng chẳng biết phải làm gì. Ông có nghĩ rằng tôi nên rời bỏ
Styles ngay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.