THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 152

- Quả thật là thoạt tiên chuyện có hơi bất ngờ, thế rồi người ta bắt đầu quen
với ý nghĩ đó và người ta nhận thấy tất cả đều ăn khớp với nhau. Nhưng
chúng ta phải làm gì đây? Ngày mai mọi người sẽ biết hết.
John suy nghĩ.
- Mặc kệ - cuối cùng anh nói - Ngay lúc này chúng ta sẽ im lặng. Như cậu
đã nói, sớm muộn gì thì người ta cũng sẽ biết thôi.

Nhưng sáng hôm sau, trước sự ngạc nhiên cùng cực của tôi, khi lật báo ra
tôi không tìm thấy một chữ nào về việc bắt giữ Bauerstein cả. Có một cột
báo về vụ án đầu độc ở Styles, nhưng chỉ có thế thôi. Thật không sao hiểu
nổi, nhưng tôi lại đoán là Japp muốn tránh tiết lộ chuyện ấy ra vì một lý do
nào đó. Tôi lấy làm lo lắng, vì điều đó gợi ra khả năng sắp đến sẽ còn có
người bị bắt giữ nữa.

Sau bữa trưa, tôi quyết định vào làng để tin chắc rằng Poirot chưa quay về.
Nhưng vào lúc sắp sửa đi, tôi nhìn thấy gương mặt ông xuất hiện trước một
cánh cửa sổ và tôi nghe tiếng ông nói.
- Xin chào anh bạn của tôi.
- Poirot!
Tôi kêu lên với sự nhẹ nhõm tột cùng. Rồi nắm lấy tay ông ta, tôi kéo ông
vào phòng.
- Tôi chưa bao giờ sung sướng vì được gặp ông như lúc này đây. Hãy nghe
đây! Tôi chưa nói gì với ai cả, ngoại trừ John ra. Tôi làm như vậy có đúng
không?
- Anh bạn của tôi ạ - Poirot đáp - Tôi hoàn toàn không hiểu anh đang nói về
chuyện gì cả.
- Thì về chuyện bác sĩ Bauerstein bị bắt chứ còn gì nữa - tôi nóng nảy nói.
- Bauerstein bị bắt ư?
- Ông không biết sao?
- Không hề.
Sau một lúc im lặng, ông tiếp:
- Tôi không lấy làm ngạc nhiên về chuyện đó. Bởi vì, dù sao đi nữa thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.