THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 154

mình trong ngôi làng nhỏ như ở đây, và lại có thói quen thức dậy vào bất cứ
giờ nào ban đêm sao?
- Không - tôi thú nhận - tôi không hề nghĩ như thế.
- Tất nhiên rồi, hắn gốc người Đức - Poirot tiếp - và hắn đã lập nghiệp từ
lâu ở đây đến độ cuối cùng người ta đã xem hắn như người Anh vậy. Hắn
đã nhập quốc tịch Anh từ mười lăm năm nay rồi. Đó là một người đàn ông
thông minh.
- Đồ khốn khiếp! - Tôi kêu lên hung hãn.
- Không đâu. Ngược lại, đó là một người yêu nước. Hãy nghĩ đến những gì
hắn sẽ mất. Riêng tôi, tôi rất khâm phục hắn ta.
Nhưng tôi lại không thể nhìn sự việc với cùng một quan điểm như Poirot
được.
- Và đó lại là người đàn ông mà bà Cavendish đã cùng đi dạo khắp xứ - tôi
bất mãn kêu lên.
- Phải! Tôi cho rằng hắn đã lợi dụng chuyện đó - Poirot nhận xét - Khi mà
dư luận còn quan tâm đến những cuộc đi dạo đó thì những việc lập dị khác
của ông bác sĩ sẽ bị bỏ quên.
- Như vậy, ông cho rằng hắn không bao giờ thật sự yêu bà ấy sao? - Tôi
hỏi, có lẽ hơi vội vã, trong tình thế như vậy.
- Điều này thì tôi không thể khẳng định được. Nhưng Hastings này, anh có
muốn tôi nói lên ý nghĩ chủ quan của mình không? Thế này đây, bà
Cavendish chưa bao giờ có chút tình cảm gì với bác sĩ Bauerstein cả.
- Ông tin như thế thật sao?
Quả thật là tôi khó che giấu được sự hài lòng của mình.
- Tôi hoàn toàn tin chắc như vậy. Anh có muốn tôi nói tại sao không?
- Muốn.
- Bởi vì bà ấy yêu người khác, anh bạn ạ.
- Ồ!
Ông ta muốn nói gì? Tôi bất đắc dĩ ngẩn người một cách nhẹ nhàng. Tôi
không mấy tự hào về những vấn đề liên quan tới phụ nữ, nhưng tôi nhớ lại
một vài sự kiện, lúc đó không được chú ý mấy, nhưng dường như lại ám chỉ
một cách chắc chắn…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.