THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 155

Những suy nghĩ dễ chịu của tôi bỗng bị ngắt ngang bởi sự hiện diện của cô
Howard. Cô liếc nhanh khắp phòng để yên chí không có ai khác nữa, và
trao cho Poirot một mảnh giấy cũ, vừa khẽ thốt lên những lời bí ẩn:
- Trên nóc tủ gương đấy!
Rồi cô vội vã bước ra.
Poirot vội mở giấy ra xem và kêu lên hài lòng. Ông đặt tờ giấy lên bàn
- Hãy đến đây, Hastings ạ. Này, chữ này là chữ J hay chữ L đây?
Sự chú ý của Poirot dồn cả vào cái địa chỉ. Phía trên tấm nhãn là tên hãng
Parkson và Công ty, những người buôn bán quần áo nổi tiếng, và sau đó là
J. (?) Cavendish Esq. Styles Court, Styles Saint Mary, Essex.
- Có thể là chữ T hoặc chữ L - tôi nói, sau khi xem xét kỹ địa chỉ - nhưng
chắc chắn không phải là chữ J.
- Thôi được! - Poirot vừa nói vừa gấp mảnh giấy lại - Tôi đồng ý với anh.
Đó là chữ L. Hãy tin chắc đi.
- Nó có quan trọng lắm không?
- Tôi đoán chừng là có mảnh giấy đại loại như thế và đã nhờ cô Howard
tìm hộ. Anh thấy đấy, cô ta đã tìm thấy.
- Cô ấy muốn nói gì qua mấy chữ “trên tủ gương” vậy?
- Chỉ đơn giản nó được tìm thấy trên một chiếc tủ gương.
- Quả là một chỗ lạ lùng để đặt một tờ giấy màu nâu - tôi nói.
- Không đâu. Nóc tủ là một chỗ rất tiện lợi để cất giấy tờ vá các hộp cac-
tông. Nếu được sắp xếp ngăn nắp thì chúng sẽ không đập vào mắt người ta.
- Poirot này - tôi nghiêm túc hỏi - Ông đã đạt đến một kết luận nào đó về
vụ án này chưa?
- Rồi, nghĩa là bây giờ tôi cho rằng đã biết được nó được thực hiện như thế
nào.
- À!
- Tiếc thay, tôi lại không có bằng cớ, tôi chỉ có những giả thiết thôi, trừ
khi…
Với sức mạnh bất ngờ, ông nắm tay tôi kéo ra hành lang, vừa gọi to bằng
tiếng Pháp vì bị kích thích tột độ.
- Bà Dorcas! Bà Dorcas! Một lát thôi. Xin bà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.