THẢM KỊCH Ở STYLES - Trang 25

- Đúng vậy! - John đáp cộc lốc.
Tôi nghĩ đến người phụ nữ luống tuổi, tóc bạc trắng, trong căn nhà rộng
lớn, đến khuôn mặt nhỏ nhắn và sáng sủa tươi cười với chúng tôi, và một
cái rùng mình khiến tôi ớn lạnh bất ngờ, như một linh tính mà tôi vội gạt
ngay đi.
- Styles quả là một nơi tuyệt vời - Tôi nói với John.
Anh gật đầu với vẻ u buồn.
- Phải, đó là một lãnh địa đẹp. Một ngày nào đó nó sẽ thuộc về tôi, lẽ ra
ngay bây giờ nó phải thuộc về tôi, nếu như cha tôi đã để lại một tờ di chúc
hợp lý. Và như thế tôi sẽ không bị túng quẫn đến như vậy.
- Anh túng lắm ư?
- Hasting thân mến ạ, tôi có thể thú nhận với cậu, tôi không biết xoay sở ra
sao để có tiền nữa.
- Cậu em của anh không giúp được gì cho anh sao?
- Laurence ư? Nó ngốn hết những gì nó có để cho xuất bản những bài thơ
đáng thương của mình ở những nhà xuất bản thuộc loại có tiếng. Không,
chúng tôi đều sạch túi. Nhưng tôi phải thừa nhận, mẹ tôi đã luôn luôn tỏ ra
rộng lượng đối với chúng tôi, ít nhất là cho đến bây giờ… Tất nhiên, sau
đám cưới của bà…

Anh ngưng bặt và nhíu mày.
Lần đầu tiên, tôi có cảm giác rằng sự ra đi của Evelyn Howard đã làm thay
đổi bầu không khí. Sự có mặt của cô ta đồng nghĩa với sự an toàn. Bây giờ,
sự an toàn đó đã mất đi và không khí bị nhuốm đầy ngờ vực. Tôi nghĩ đến
khuôn mặt nham hiểm của bác sĩ Bauerstein và, bất giác, tôi linh cảm một
tai họa sắp giáng xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.