THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 117

khinh khi ấy, không ngờ lại là người đã cho ra đời tất cả bộ sưu tập của
Đông Phương.
Mẫn Chi khẽ đưa mắt nhìn quanh. Đông quá, cô không tìm được Vĩnh
Hoàng. Người ta gọi tên cô, tên Diệu Linh, nhưng cô không còn cơ hội
bước lên bục vinh quang như cô gái trên kia. Đặng Trần Ca Thơ, một cái
tên vừa lạ tai, vừa độc đáo, y như các bộ trang phục cô ta tạo nên. Ca Thơ
là bạn Diệu Linh.
Có khi nào Mùa Hạ đã thuê Ca Thơ tạo mẫu không nhỉ? Nếu đúng là vậy,
cô nhất định tìm ra sự thật để tố giác Diệu Linh.
Ca Thơ không hề biết cô đang bị Mẫn Chi ghen ghét. Cô đang bối rối trước
hàng chục câu phỏng vấn của phóng viên các tòa soạn báo. Người ta đều
muốn có được một tiết lộ gì đó về nhà thiết kế trẻ tuổi đầy triển vọng này.
Cô không quen kieu bị các ống kính chiếu vào mặt. Ca Thơ cầu cứu Vĩnh
Hoàng:
– Anh giúp Thơ trả lời họ đi!
Vĩnh Hoàng giơ tay cười thật tươi:
– Xin lỗi các vị, Ca Thơ của chúng tôi không được khỏe, phiền mọi người
đừng hỏi cô ấy nữa.
Một cô phóng viên nhìn Vĩnh Hoàng:
– Anh là gì của cô Ca Thơ? Tại sao anh nó Ca Thơ không khỏe?
Vĩnh Hoàng đìềm tĩnh:
– Tôi là giám đốc phụ trách phần sản xuất hàng của Đông Phương. Ca Thơ
không khỏa, vì suốt thời gian để chuẩn bị tham dự cuộc thi cô phải làm việc
cả ngày và đêm.
Cô phóng viên mỉm cười:
– Thì ra là vậy. Anh cho tôi hỏi thêm một câu:
Ca Thơ đã có gia đình chưa?
Vĩnh Hoàng so vai:
– Điều này đâu liên quan đến những thành công của cô Ca Thơ. Tôi có thể
không trả lời được chứ.
– Tôi đã nói trước đây là chuyện tò mò của các nhà báo. Tại tôi thấy cô ấy
còn trẻ, nhưng các bộ thời rang do cô ấy tạo nên lại chứng minh bản lĩnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.