THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 129

Buổi chiều Ca Thơ gọi điện thoại về nhà cho ba cô. Ông Công không giấu
được nỗi vui mừng qua giọng nói:
– Ba coi ti vi, đài truyền hình VTV3 người ta truyền hình trực tiếp cuộc thi.
Nhìn con trên bục cao nhận giải, ba mừng lắm. Ca Thơ! Ngày xưa giá như
ba nghĩ thoáng hơn, ba để con được vào nhà văn hóa học thêm lớp hội họa,
có lẽ con đã tiến xa hơn, đừng buồn ba nhé.
Ca Thơ rưng rưng:
– Ba nghĩ ngợi gì thế. Ba thương con và cũng do quan niệm của ông bà,
hông thích con cái theo nghiệp “cầm kỳ thi họ”. Mọi việc đều xoay theo số
mệnh do ông trời ắp đặt. Con đâu dám buồn ba. Ba ráng ăn uống điều độ
nhé ba.
Ông Công nói:
– Ba và em vẫn khỏe, con đừng gọivyề nữa, điện thoại đường dài tốn tiền
lắm.
– Ba à! Không thể cấm con được. Con mà không nghe được tiếng ba hay
Ca Thi nói mỗi ngày, con sẽ không yên tâm.
Ông Công cười:
– Giờ thì yên tâm rồi chưa con gái?
– Dạ rồi! Dì Hân và Diệu Linh gởi lời hỏi thăm ba. Có lẽ hai ngày nữa con
mới về. Ba nhớ uống thuốc đúng giờ đó.
– Con nói với mẹ con dì Sáu ba cám ơn họ đã giúp con có ngày hôm nay.
Cả cậu giám đốc của con nữa nhé.
Ca Thơ chưa kịp dạ, ông Công đã cúp máy. Ca Thơ thở dài, bao năm nay
cha con cô sống thiếu thốn, chắng khi nào dám gọi điện thoại thăm hỏi ai.
Ba cô tính rất kỹ khi phải chi ra một số tiền. Ba ơi! Từ nay con nhất định
không để ba phải lo lắng nữa.
Cuối cùng chuyến đi cũng kết thúc. Mọi người trở về với công việc của
mình, với những hợp đồng được ký kết rất lớn. Ca Thơ là người hạnh phúc
nhất, cô mua rất nhiều quà Hà Nội, vừa để làm kỷ niệm, vừa để tặng các
đồng nghiệp.
Cô tặng Quang nguyên một cây san hô. Nhà Quang có hồ nuôi cá kiểng,
anh vẫn mong mua được cây san hô biển nhưng chưa có điều kiện ra Hà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.