THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 151

– Bác! Không liên can gì đến chị ấy đâu.
– Cháu còn bảo không à. Chả phải hồi chiều nó hẹn cháu hay sao?
– Dạ. cháu gặp vào nói chuyện cùng Hải Đường. Sau đó, cháu trên đường
về mới bị té.
– Vậy lúc đó thằng Quang nhà bác ở đâu?
Ca Thơ cắn môi nói dối:
– Cháu ... không biết.
Bà Vũ bảo:
– Tạm thời bác không tra cứu chuyện này. Bác có cách bắt Quang phải nói
thật. Quay sang Quang, bà điềm tĩnh:
– Con về bên nhà lấy chai mật gấu qua cho mẹ.
Ca Thơ hiểu bà Vũ muốn gì. Cô cười gượng:
– Bác! Cháu không bị trầy xước chỗ nào cả nên không cần phải bóp mật
gấu bác ạ.
Ông Công cũng nói:
– Con bé khẳng định thế, chắc chắn bác sĩ đã thông báo tình trạng vết
thương của nó. Chị đừng lo lắng thật ra bất đắc dĩ mới dùng mật gấu xoa
bóp vết thương, chớ tính con nhỏ này, bình thường đã nóng nảy, giờ bóp
mật gấu nữa, nó nổi điên lên, e rằng chúng ta khó ai giữ được nó.
Bà Vũ thở dài:
– Tội nghiệp! Đang yên đang lành, giờ phải nằm một chỗ cả tháng trời,
chắc chắn Ca Thơ bực bội lắm. Anh để tôi cho con bé Ty qua phụ anh chăm
sóc Ca Thơ.
Ông Công cười hiền:
– Cám ơn chị đã thương cháu. Nó về nhà thì việc chăm sóc nó đỡ vất vả rất
nhiều rồi, Ca Thi sẽ lo cho chị nó. Nhà chị mà không có con bé Ty cũng
không ổn lắm đâu.
– Nhưng tôi ...
Quang ngắt lời mẹ:
– Mẹ à! Bác trai đã nói vậy, mẹ đừng nói gì nữa mà. Ca Thơ tính khí thế
nào, mẹ còn không hiểu ư?
Bà Vũ làu bàu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.