THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 153

Ngày thứ hai, bộ mẫu hoàn tất, dưới bàn tay khéo léo cắt của Ca Thơ. Cô
không thể may bằng máy, còn Hoàng thì không biết may ráp vải. Thơ đành
phải ngồi dậy và khâu bằng tay. Vừa nghe Thơ nói ý định của mình, Hoàng
đã nhăn:
– May tay cực lắm, đế tôi đem mẫu cắt về cho tổ ráp máy, họ may theo
được rồi.
Ca Thơ trầm tĩnh:
– Anh đừng lo, hồi trước tôi vẫn thường tự cắt đồ bộ của chị em tôi, thậm
chí cả quần đùi cho ba tôi, rồi tôi khâu bằng tay. Tôi làm quen rồi.
Vĩnh Hoàng vẫn nói:
– Tôi không muốn em cực khổ khi công ty có cả một tổ thợ chuyên may đồ
mẫu theo bản vẽ.
– Tôi biết. Nhưng loại trang phục này không tự tay may, tôi e rằng người
giúp tôi hoàn thiện đồ, sẽ không thể giúp tôi đem “hồn người” vào vải, và
bộ đồ sẽ mất đi một chút nét quyến rũ, một chút thôi là coi như thua đấy.
Vĩnh Hoàng đành phải để Ca Thơ tự may ráp thành những bộ đồ. Phải mất
hai ngày, Thơ mới may xong. Vĩnh Hoàng không giấu nổi niềm vui khi
những bộ áo váy được móc lên treo. Anh nói như reo:
– Cám ơn em, Ca Thơ! Có những bộ đồ này tung ra thị trường, tôi dám
chắc nhóm ca như “Mây Trắng, Mắt Ngọc” ... sẽ là những khách hàng sáng
giá nhất giúp chúng ta quảng cáo hàng một cách tự nhiên nhất.
Ca Thơ chỉ cười, rồi cô hỏi:
– Mẫn Chi và công ty Mai Lan thì sao anh Hoàng?
Vĩnh Hoàng nhăn trán:
– Thơ hỏi gì, anh không hiểu?
– Ý Thơ là chị Mẫn Chi còn được công ty cho thiết kế mẫu thời trang
không anh?
Vĩnh Hoàng so vai:
– Em lo chi việc thiên hạ cho mệt.
Ca Thơ cong môi:
– Mẫn Chi là bạn gái giám đốc. Thơ lo là chi ấy bị thất bại sau cuộc thi, sẽ
bị mấy người lãnh đạo công ty Mai Lan cho ngồi chơi xơi nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.