THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 190

– Anh có thể cho em những nụ hôn để vĩnh biệt tình yêu không thể có với
nhau. Anh không cho phép mình lợi dụng em. Đừng khờ dại Chi ạ.
Mẫn Chi nhắm mắt:
– Thôi đành! Anh hãy hôn em đi! Lần đầu cũng là lần cuối. Cho em chút
hơi ấm yêu thương của anh.
Vĩnh Hoàng lưỡng lự. Dù biết căn phòng vừa kín vừa không có ai. Sao anh
vẫn thấy mình có lỗi với Thơ, cả với Mẫn Chi. Mẫn Chi không chờ anh, cô
tìm môi anh và hôn thật mãnh liệt. Vĩnh Hoàng siết chặt Chi vào lòng. Anh
thương cô, anh đâu thể hờ hững, lạnh lùng trước một người con gái đang
cam tâm tình nguyện thua cuộc người con gái anh yêu. Anh dùng môi của
mình lau nước mắt cho Chi, và những nụ hôn mãi mãi như kéo dài vô tận.
Ca Thơ run tay, ánh mắt cô nhìn sững vào những tấm hình minh chứng sự
dối trá của tình yêu. Vĩnh Hoàng và Mẫn Chi, họ yêu nhau, những nụ hôn
đắm say mê mải. Ca Thơ nhếch môi:
– Nhưng gì của tình anh, Thơ xin trả lại anh, Hoàng ạ!
Nhã Hương đẩy cửa bước vào:
– Chi Ca Thơ! Bà tổng gíam đốc gọi chị nãy giờ, chị không nghe hả?
Ca Thơ đưa tay chùi nước mắt:
– Chị sẽ lên ngay. Hình như máy điện đàm phòng chị trục trặc gì đó.
Nhã Hương nhìn những tấm hình:
– Hình ai vậy chị Thơ? Sao chị khóc?
Ca Thơ lắc đầu:
– Chị bị bụi bay vào mắt, dụi mỏi tay nãy giờ, chảy cả nước mắt mà vẫn
thấy xốn.
– Cần em giúp chị thổi bụi không?
– Thôi em ạ.
Nhã Hương cười cười:
– Hồi nãy em thấy anh Hoàng làm thiệp cưới đấy chị.
– Vậy à.
– Em công nhận hai người khéo tay kinh khủng. Tự làm thiệp, đỡ được
khối tiền lại có ý nghĩa nữa. Khi nào em lấy chồng, chị Thơ dạy em làm
thiệp nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.