THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 31

nít như tụi mình, biết gì mà yêu.
Ca Thơ cười cười:
– Cỡ Quang mi chịu không?
Diệu Linh đáp tỉnh:
– Anh Quang thì quá “chuẩn”. Khổ nổi ta không có vé đâu.
– Ta giúp mi, sợ gì không thắng.
Diệu Linh thôi cười. :
– Mi không thích anh Quang thật à?
Ca Thơ thản nhiên:
– Ta chỉ coi Quang như bạn thân. Đừng nhìn ta như thế. Bộ trái đất này
không có con trai, con gái thân nhau sao? Nếu Quang thích ta, ta cũng
không chấp nhận đâu.
– Tại sao?
Nhếch môi, Ca Thơ chậm rãi:
Quang dù tốt với ta, gia đình Quang có quí mến ta. Nhưng khi chọn con
dâu, họ cũng không chấp nhận đôi đũa mốc đặt lên chén ngọc. Ta không
biết Quang và mọi người nghĩ gì. Nhưng cứ nhìn căn nhà của Quang và nhà
của ta, Thơ lại thấy nó khập khễnh đến tội nghiệp. Sư khập khễnh này suốt
đời chị em Thơ không thể thay đổi nổi. Đừng nói chuyện này nữa nhé.
Diệu Linh nhún vai:
– Tự ta tìm hiểu sau. Ca Thơ! Ta nghe Ca Thi nói Thơ đậu tới hai trường
đại học, đúng không?
Giọng CaThơ đắng ngắt:
– Đúng thì sao?
– Thơ nên đi học chứ sao.
– Ta cũng khát khao lắm. Ở công ty mấy người có bằng kỹ sư này nọ, họ
chảnh lắm và hay kiêu hãnh. Nhưng đi học bằng cách nào đây?
Diệu Linh chậm rãi:
– Cuộc đời có hàng ngàn hoàn cảnh còn hơn Thơ nữa kìa. Người ta vẫn đi
học và tồn tại. Ca Thơ giàu nghị lực, nhanh nhẹn, sợ gì không tìm được
việc làm thêm nhỉ.
Ca Thơ nhẹ tênh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.