THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 38

sang trọng này chỉ được bật đèn hồng ở phòng khách khi chủ nhà triệu tập
con cháu, bàn việc dòng tộc. Hôm nay chùm đèm hồng gắn theo hình đóa
sen được bật sáng. Bà Hoàng Lan, bà nội Mẫn Chi được ba mẹ cô dìu tới
ngồi vào chiếc ghế bọc nhung đó. Bà Lan trạc cỡ tuổi bà Nam Phương,
nhưng nhờ đông con cháu, ai nấy đều làm ăn phát đạt, bà Lan không phải lo
kinh tế, nên sắc thái bà có vẻ an nhàn, thong thả hơn bà Nam Phương rất
nhiều.
Đưa mắt nhìn khắp lượt con cháu, bà Lan khẽ nhíu mày:
– Mẫn Chi đâu vậy kìa?
Mẹ Mẫn Chi - bà Mẫn Thụ từ tốn:
– Thưa mẹ, Mẫn Chi ở trên phòng ạ!
Bà Lan lạnh lùng:
– Chị dạy dỗ con bé thế nào nhỉ? Tôi đã nói không ai được vắng mặt ở cuộc
họp gia đình kia mà.
Bà Mẫn Thụ cúi đầu:
– Con xin lỗi mẹ con sẽ lên gọi cháu xuống ngay ạ.
– Mẹ không cần gọi con đã xuống tới đây. Bà nội ơi, sao lúc nào nội cũng
khó khăn với mẹ của cháu thế? Cháu lớn rồi, tự cháu ý thức được việc cháu
làm.
Cháu đâu có trễ nải đều gì thưanội.
Mẫn Chi cất giọng nói thật nhẹ. Nhưng mỗi câu, cô đều nhấn mạnh. Hình
như Mẫn Chi rất không đồng tình chuvện bà nội luôn cử nhử, cằn nhằn mẹ
của cô. Mẫn Chi đã không ít lần chọc giận bà Lan, bây giờ cũng vậy.
Thoáng thấy nét mặt bà mẹ chồng nhăn lại bà Mẫn Thụ cuống quít.
– Mẫn Chi! Con mau xin lỗi bà nội ngay. Tại sao con có thể nói với nội như
vậy hả?
Mẫn Chi so vai:
– Mẹ làm ơn đừng mãi hạ thấp bản thân mình nữa. Con chả hề có lỗi gì cả,
sao phải xin chứ. Con giở tay một chút, cũng vì lo cho công việc, nên con
xuống chậm vài phút, điều ấy có đáng để nội giận con sao?
– Chuyện lạ à nghen. Hôm nay chị cũng biết tranh thủ “điểm” của nội nữa
ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.