THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 49

đốc à?
Ca Thơ chớp mi:
– Anh nói sao? Vừa rồi là điện thoại của bà tổng à?
Cô bất chợt đề phòng:
– Thật ra anh là ai? Một nhân viên quèn chả có lý do gì để bà tổng phải gặp
gỡ cả.
– Hãy giúp tôi nghĩ cách trước đã.
Ca Thơ rùn vai:
– Lỡ rồi. Nếu anh lớn gan anh cứ thử bước vào phòng nghỉ của giám đốc
coi sao. Biết đâu có bộ đồ ngủ nào của ông ta khả dĩ anh mặc vừa, cũng
nên.
Hắn sáng mắt:
– Ôi trời, đúng là tôi quên mất việc này thật. Cô đã cho tôi một gợi ý tốt.
Tôi không làm phiền Thơ nữa.
Ca Thơ trợn mắt:
– Anh sang phòng riêng giám đốc thiệt hả?
– Còn cách nào đâu, khi tôi bị cô tưới cho ướt nhem thế này.
Hắn xoay người bỏ đi, vẫn kịp bỏ lại phía Ca Thơ một câu nói:
– Đừng suy nghĩ những gì vừa xảy ra. Tôi không trách thơ đâu. Tôi còn
nghĩ giữa chúng ta hình như có duyên đấv. Tôi hứa cho Thơ lời giải thích
nếu cuối buổi làm việc hôm nav, Thơ chịu cùng tôi đi uống nước. OK
nghen?
Hắn nói, mắt còn nheo nheo tinh nghịch, và hắn chả chờ nghe câu ừ hử hay
gầm gừ của Thơ. Loáng nhanh, hắn đã xoay người bước đi, mặc kệ Ca Thơ
ngẩn ngơ với hàng tỉ tỉ câu hỏi Hắn là ai?
Ca Thơ nhún vai. Cô hoàn tất công việc của mình kịp lúc chuông báo giờ
tan sở. Bà Vân nhìn cô soi mói:
– Công việc của cô làm chu tất chứ?
Ca Thơ nhẹ giọng:
– Vâng! Thưa cô.
Bà Vân so vai:
– Mong đừng có phòng ban nào mắng vốn tôi. Ngày mai, nhớ đi sớm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.