THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 85

Ca Thơ cười hiền:
– Không cho ta tắm rửa thay đồ đã à. Ta nóng lắm, suốt ngày mặc đồ công
sở nó bức bối thế nào ấy. Thiệt tình à.
Tuy nói vậy, Ca Thơ vẫn kéo Linh vô căn phòng nhỏ của cô và Ca Thi. Mở
hộc bàn, Ca Thơ lấy tập giấy A4 đặt vào tay Diệu Linh:
– Nằm đây từ từ coi nhé! Ta tắm rửa xong sẽ cùng Linh bình luận.
Diệu Linh mừng rỡ đón tập giấy:
– Cám ơn Thơ?
– Ơn huệ gì chứ. Nhỏ cứ xem kỹ, khi nào mẫu của ta trở thành thời trang
thật sự, lúc đấy nhỏ muốn cám ơn cũng chưa muộn.
Trong lúc Diệu Linh săm soi kỹ từng mẫu vẽ, Ca Thơ ôm đồ xuống phòng
tắm. Nhà cửa chật hẹp, phòng tắm nhỏ chút xíu, nhưng Ca Thơ luôn bằng
lòng với những gì mình có.
Đang lang thang suy nghĩ, Ca Thơ nghe tiếng Ca Thi chấp chới:
– Anh Quang hả? Lại đem gì cho tụi em thế?
Quang cười:
– Không có phần hai chị em Thi đâu. Chai mật ong, mẹ anh biểu đem qua
biếu ba em đấy.
– Mẹ anh đâu cần tốn kém với ba em như vậy chứ. Em nghĩ em không dám
nhận đâu.
Quang nói:
– Cái gì mà tốn kém với không nhận hả? Mật ong ruồi thứ thiệt do một
người bà con của mẹ anh vừa từ Đắc Lắc đem về, tự tay chú ấy bắt được tổ
ong đấy.
Loại mật ong này đem trộn với nghệ, dùng trị bệnh đau bao tử rất hữu hiệu.
Ca Thi chép môi:
– Nhưng ba em đã phẫu thuật rồi.
– Phẫu thuật để cắt bỏ phần loát lủng dạ dày thôi, chả phải bệnh án của ba
em vẫn còn câu “viêm mạc bao tử kinh niên” sao? Uống thuốc nghệ nhồi
mật tức là ba em tự chữa và đề phòng bệnh tái diễn, đồng thời giúp việc
tăng hồng cầu trong máu cho ba em. Vì thế em không thể không nhận.
– Anh có vẻ rành về khoản thuốc thang, lẽ ra dạo trước anh nên thi y khoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.