THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 86

Quang chưa kịp trả lời, thì Ca Thơ đi lên phòng khách. Cô mỉm cười:
– Anh Quang hả? Hôm nay đâu phải ngày học Anh văn ...
Quang khoát tay:
– Anh sang nhà đâu phải chỉ để rủ Thơ đi học. Ủa, hình như nhà chưa ăn
cơm và có khách hả?
Ca Thi tròn mắt xen ngang:
– Sao anh biết hay vậy?
Quang bật cười:
– Chả phải mâm cơn còn nằm trên bàn ăn hay sao? Mùi thức ăn thơm phức
chứng tỏ chị em em làm cơm đãi khách chứ còn nhà tụi em, anh lạ gì. Mấy
khi chịu tốn kém cho các món đồ ăn.
– Anh Quang nói không sai. Hai con nhỏ keo xít này thích giữ eo đã đành,
còn cố tình ăn uống kham khổ để ba Công phải thiếu chất theo tụi nó, đáng
bị ăn đòn lắm.
Diệu Linh ra tới, lên tiếng.
Quang kêu nhỏ:
– Thì ra là Diệu Linh. Đấy! Quang nói đâu có sai.
Ca Thơ xụ mặt:
– Hai người đừng hùa nhau kê kích Thơ. Hoàn cảnh của Thơ để gia đình có
ngày ba bữa cơm không đói đã là quá tốt. Thơ không lo được đủ đầy cho ba
Thơ, Thơ đã khổ tâm lắm rồi. Hai người đừng khiến Thơ buồn nữa.
Vẻ mặt Ca Thơ khiến Diệu Linh hiểu nỗi lòng của bạn, cô nhẹ nhàng:
– Linh đùa thôi, đâu có ý kê kích Thơ. Nếu Linh rơi vào hoàn cảnh Thơ,
chắc gì Linh được như Thơ chứ. Đừng giận Linh nghen.
Quang cũng cười:
– Quang xin lỗi đã đùa không phải với Thơ.
Ca Thơ buồn buồn:
– Thơ biết hai người không cố ý, cũng không muốn Thơ buồn. Thơ cũng
khát khao vươn lên, được lo lắng trọn vẹn tuổi già cho ba Thơ đủ đầy, khổ
nỗi lực bất tòng tâm.
Diệu Linh trầm tĩnh:
– Ông trời không phụ lòng người bao giờ. Nhất là với những người con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.