THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 88

– Thơ chỉ đơn thuần làm thư ký cho giám đốc. Cổ phần không có, cũng
không nằm trơng ban lãnh đạo công ty. Một nhân viên, cần gì phải lo lắng
cho công ty chứ?
Ca Thơ điềm đạm:
– Vấn đề là ... bà tổng giám đốc muốn Thơ làm công việc tạo mẫu cho đề
tài dự thi lần này.
Diệu Linh kêu lên:
– Tại sao họ biết Thơ biết vẽ? Phải vì Thơ muốn mọi người biết Thơ có tài
không?
Ca Thơ chát đắng:
– Linh nghĩ Thơ là người tệ đến mức bán rẻ nhân cách, chính mình à?
Diệu Linh trầm tĩnh:
– Linh không cố ý. Nhưng công bằng mà nói, đứng ở vị trí của Thơ, có tài
thì phải tìm cơ hội để biểu lộ mình. Song Thơ nên nhớ ba mẹ Linh luôn mở
rộng cửa chờ Thơ về công ty phụ ba mẹ. Và họ sẵn sàng trả lương cho Thơ
cao gấp ba lần mức lương hiện tại.
Ca Thơ đăng đắng:
– Cám ơn Linh! Thơ rất cần tiền, chính xác là Thơ luôn muốn đổi đời,
muốn được thảnh thơi nhìn cuộc sống của ba và Ca Thi đầy đủ, ước mơ và
khát khao, ai trong chúng ta đều có quyền mơ ước. Nhưng đôi khi đồng tiền
khiến ta phải cân nhắc, dè dặt. Thơ đang phải đối diện với sự chọn lựa đó.
– Thơ nói rõ hơn được không?
– Người bạn làm chung vô tình nhìn thấy các mẫu phác thảo của Thơ. Cô ta
đã tiết lộ cho bà tổng giám đốc biết (chi tiết này Thơ đã nói dối, vì cô
không thể nói là do Vĩnh Hoàng yêu cầu cô vẽ). Bà tổng giám đốc đề nghị
Thơ giúp bà, vì theo lờ bà, phòng thiết kế của công ty đã hoàn toàn bế tắc,
không thể tìm được sự sáng tạo mới.
– Thơ đã nhận lời à?
– Đúng ra Thơ đã từ chối. Nhưng Mẫn Chi khiến Thơ thay đổi.
– Mẫn Chi liên quan gì chứ? Nó cũng đại diện cho bà nó, cha nó, để gởi, đề
tài dự thi. Loại một đối thủ, chả phải nó nắm chắc phần thắng hay sao?
– Ngược lại, cô ta vừa khêu chiến thêm với Đông Phương. Cô ta tỏ vẻ phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.