THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 90

khá giả, nhưng lại là sớm cho những gia đình lao động nghèo. Bữa ăn hơi
tốn kém một chút, vì Diệu Linh tự đi chợ. Ca Thơ gắp vào chén ông Công
miếng thịt heo quay. Cô nôn nao nghĩ đến tương lai. Nếu các mẫu thời
trang của cô thành công, chắc chắn gia đình cô được đổi đời. Thơ chỉ khát
khao ba cô vui vẻ, và Ca Thi sang năm đậu đại học.
Bà Mai Lan nhìn Mẫn Chi bằng ánh mắt đầy tức giận. Mẫn Chi nhăn nhó:
Bà nội! Tự nhiên nội kêu con, rồi nội nhìn con như con là tội phạm vậy. Đã
xảy ra chuyện gì hả nội?
Bà Lan gằn gằn:
– Nói thật cho nội nghe, phải cháu đã giúp bà cháu Vĩnh Hoàng.
Mẫn Chi lắc đầu:
– Cháu không có.
Ái Ngọc vừa đấm vai cho bà Lan vừa chói lói:
– Chị còn nói không có. Chị muốn nội tức chết hay sao mà đi giúp địch thủ
của mình. Ai không biết chị yêu Vĩnh Hoàng. Khi yêu, chuyện gì người ta
lại không dám làm chứ.
Mẫn Chi tức giận:
– Tao không phải là loại người đê tiện như mẹ con mày. Vì lợi ích bản thân
mà bất chấp thủ đoạn.
Ái Ngọc bĩu môi:
– Chị không cần phải la hét. Lần này thử xem ai chống đỡ giùm chị. Tôi có
ngu cũng không ngu đến mức đem cả công ty đặt vào ván cược tình yêu
như chị.
– Mày nói rõ ra đi.
– Sợ gì chứ. Lần này các màu thiết kế là do chị tự tay làm được sự bảo trợ
tuyệt đối của bà. Bà đã tin tưởng chị. Vậy mà chị cùng lúc lén thiết kế thời
trang cho Đông Phương. Không phải chị cố tình bán đứng bà hay sao?
Mẫn Chi bực tức:
– Tao phải nói thế nào mày mới chịu tin tao đây. Tao đã nói là tao không hề
vẽ mẫu cho Đông Phương.
Bà Mai Lan nhìn xoáy vào cô cháu cưng.
– Cháu thật sự không làm à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.