THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 97

– Ờ thì cũng thân. Chị và mọi người yên tâm, tôi đảm bảo Ca Thơ không hề
muốn dành chén cơm của mọi người đâu. Chả là bất đắc dĩ nó phải giúp
công ty thôi.
Xuân Thùy thật thà:
– Thế ... cô ta đẹp không?
Tròn mắt, Nhật Hạ cười:
– Chị chưa biết mặt Thơ hả?
Xuân Thùy gật đầu:
– Giám đốc có cả một phòng dành cho thư ký. Tôi có quan tâm họ làm gì.
– Vậy thì chị cứ coi như chẳng hề có ai tên Ca Thơ tồn tại.
Vừa nói đến đó, bất chợt Ca Thơ ôm trên tay tập công văn đi qua. Ca Thơ
cười hiền:
– Hôm nay Nhật Hạ làm ở đây hả?
Nhật Hạ cười:
– Ừ! Còn Thơ, nghe nói Thơ đã đồng ý giúp giám đốc hả?
Ca Thơ xụ mặt:
– Tất cả cũng tại Hạ hết, tự nhiên khoe làm gì để bây giờ Thơ rơi vào thế
dở khóc dở cười.
Nhận ra người con gái đứng bên Hạ đang quan sát mình thật chăm chú. Ca
Thơ chớp mắt:
– Chị cũng làm chung với Hạ à? Sao chị mặc đồ xịn quá vậy?
Nhật Hạ che miệng cười:
– Em nói rồi, con nhỏ này từ tâm lắm, nó chả muốn ai buồn nó đâu. Chị ấy
là người của phòng thiết kế tên Xuân Thùy.
Ca Thơ chưng hửng:
– Em xin lỗi. Em nghe tiếng chị, nhưng không có điều kiện tiếp xúc nên ...
Giám đốc làm thế này dám có ngài em đập lộn các chị rồi mới nhận ra
người nhà. Chán thật.
Xuân Thùy hỏi:
– Em không thích được chuyển qua phòng chị à?
Ca Thơ lắc đầu:
– Em có chuyên môn gì mà sang đó chứ. Em chỉ nhất thời gặp may thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.