THẮM MÃI TÌNH YÊU - Trang 99

– Yên tâm đi! Thơ đã có sẵn quà tặng Hạ, bảo đảm trên cả tuyệt vời.
Nhật Hạ nhìn cười theo Ca Thơ. Cô thấy quý cô thật nhiều.
Diệu Linh quơ tay trước mặt Quang, miệng cô la nhỏ:
– Anh Quang?
Vẫn không nghe Quang ừ hữ gì, vẻ mặt Quang bần thần, chắc chắn đầu óc
anh đang lang thang suy nghĩ điều gì đó. Diệu Linh hích vai Quang:
– Anh Quang! Anh có cần tới bác sĩ không hả?
Quang giật mình, anh nhìn Linh lơ ngơ:
– Là Linh à? Sao Linh có mặt ỏ đây, vào giờ mà lẽ ra Linh đang phải đi
học?
Diệu Linh mỉm cười:
– Em xin nghỉ học hai ngày giúp Ca Thơ tập dượt lần cuối để hoàn thành
bộ sưu tập thời trang. Còn anh, sao đứng trước cổng công ty người ta, mặt
mày bí xị vậy?
Quang cười gượng:
– Anh tính ghé rủ Ca Thơ đi ăn trưa.
– Anh hẹn nó chưa?
– Chưa! Nhưng bây giờ cũng không cần nữa.
Diệu Linh chớp mắt:
– Anh này thiệt tình à. Đàn ông phải mạnh mẽ, bản lĩnh. Con gái tụi em
thích mẫu đàn ông hơi “bùi bụi” một chút. Ăn cơm vỉa hè càng vui. Anh
sống cạnh Ca Thơ bao năm nay, anh lạ gì tính nết nó. Câu Thơ dị ứng vào
các nơi ăn chơi sang trọng. Bây giờ còn sớm, anh vô rủ nó đi, Linh khỏi
vào, đang lười leo mấy chục bậc cầu thang. Linh chờ ngoài cổng.
Quang bặm môi:
– Đã nói không cần nữa mà.
Diệu Linh cau mày:
– Anh này khùng thật, nhát hơn thỏ đế nữa. Anh không vô thì coi xe giùm
Linh, để em vô kêu nó. Em nói trước bữa cơm hôm nay em bắt anh trả tiền
đấy.
Diệu Linh dựng chống xe. Quang nói:
– Đừng vô nữa. Ca Thơ đi rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.