THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 103

- Trời ơi! - Em thốt lên.

- Chuyện đến tai ông Cai Bò, lại một lần nữa ông đến nhà ông Trịnh Vỹ

mắng vốn. Ông Trịnh Vỹ biết được đầu đuôi sự việc đã không nhịn nữa,
ông lôi cổ Hoài Phong ra quất cho một trận thê lương. Cô cậu nghĩ xem
thằng nhóc đó còn dám làm bậy nữa hay không?

- Theo cháu chắc vụ đó thôi là khiếp rồi.

- Không phải vậy đâu cô Ngọc Diệp. Như bà đã nói, thằng nhóc đó rất lì.

Một tháng sau, vào một buổi sáng tinh mơ. Ông Cai Bò ra giếng múc nước,
cả nhà ông ấy ăn uống sinh hoạt đều nhờ vào giếng nước đó. Múc lên một
gàu, hai gàu... rồi đến gàu thứ ba; thì ông Cai Bò đã quăng cả gàu nước té
bật ra sau. Thật là khủng khiếp! - Bà Hiền rùng mình.

- Ông ấy đã phát hiện ra thứ gì sao ạ?

- Trong gàu nước thứ ba đó là xác chết đấy cậu Khôi Nguyên.

- Xác chết ư! - Em kinh ngạc.

- Không phải xác người, đó là xác rắn và cóc nhái.

- Ôi, thật là kinh khủng!

- Tuy không bắt được tận tay nhưng ai cũng dám chắc, đặc biệt là ông

Trịnh Vỹ: ông biết tất cả là do thằng cháu của ông gây ra. Nó thù ông Cai
Bò và nung nấu ý định trả thù ngày đêm.

- Như vậy thì ai mà chịu đựng nỗi ạ. - Em cũng ngao ngán.

- Thế mà quái lạ! Cô Hoàng Lan đặc biệt quan tâm đến nó. Cô ấy rất

thương nó và rất hay lấy tiền của mình cho nó tiêu vặt. Thực ra, nó cầm tiền
đó đi chơi game.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.