THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 11

Vậy là, chỉ còn em với bóng tối tối đặc quánh. Ánh trăng lúc này bị che

phủ bởi một đám mây nên cảnh vật khi mờ khi tỏ. Sương khuya lắng xuống
tê buốt da thịt.

Em đi lủi thủi trong đêm, hai gối run lẩy bẩy, trống ngực thúc dồn dập

đến nỗi em tưởng cuốn tim sắp rụng ra.

Em lắng tai nghe mọi âm thanh xung quanh rất tập trung.

Một cơn gió nhẹ thổi tạt qua mặt em, em cảm tưởng những cây trà đang

rung lên bần bật, tiếng gió rít lên rồi bỗng dưng im bặt.

Em phóng ánh mắt nhìn theo con đường sâu hun hút trước mặt, tuyệt đối

không dám ngoái đầu nhìn lại đằng sau.

Không gian lúc đó rất ma quái, xung quanh lặng như tờ; em không nghe

bất cứ một tiếng động nào nữa, dù là nhỏ nhất. Muốn tìm một âm thanh của
côn trùng, ếch nhái cũng không tìm thấy.

Thật khủng khiếp! Mồ hôi em đọng lại thành hạt, chảy ròng ròng trên

mặt; thân thể nóng hổi như đang bị thiêu sống.

Đôi chân tê dại của em bước đi nặng như chì, em sợ đến nỗi không dám

chạy.

Đi được gần nửa con đường, em nhìn thấy lờ mờ khúc quanh cùi chỏ có

cây đa cổ thụ rậm lá, dưới gốc quét sơn trắng là cái am thờ nhỏ xây bằng
gạch đỏ.

Mọi khi đi qua khúc quanh này em không cảm thấy gì, nhưng lần này thì

em thật sự lạnh, lạnh toát.

Người em bắt đầu "rít rát" khó chịu.

Tim mỗi lúc đập mạnh hơn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.