THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 125

tịt. Tình cảm của Khôi Nguyên dành cho mình còn là một ẩn số, riêng về
phần mình thì đã có kết quả. Tất nhiên, mức độ tình yêu thì còn quá sớm,
nhưng thích và mến ảnh thì…

CHẮC CHẮN RỒI.

---

Khôi Nguyên muốn tìm thêm những manh mối từ người nhà của Kiều

Oanh - người phụ nữ đã mất 2 năm về trước, có đến tìm Khôi Nguyên kể về
giấc mơ ma ám.

Mẹ của Kiều Oanh là cô Thúy, một người đàn bà vốn dĩ cũng rất lạc

quan yêu đời. Nhưng kể từ ngày đứa con gái duy nhất của cô mất đi, cô vẫn
chưa thôi đau khổ, dằn vặt. Đêm nào cũng khóc con nên hai mắt đã thành
tật - nó cứ sưng húp lên. Cơ thể vốn ốm yếu mỏng manh của cô, nay phải
chịu sự trừng phạt của số phận bi thảm; nên xuống cấp thêm trầm trọng.
Gương mặt với khí sắc u uất ảm đạm, quá nhợt nhạt đến nổi làm người ta
phải lo sợ cho cô; e rằng: cô khó có thể chống chọi thêm được nữa.

Tụi mình vào nhà thắp cho Kiều Oanh nén nhang.

Khôi Nguyên không che giấu mục đích của cuộc viếng thăm; anh ấy

nhận mình là thám tử, nói cho cô Thúy nghe về cuộc gặp gỡ giữa ảnh và
Kiều Oanh; tại văn phòng của Khôi Nguyên hai năm về trước.

Cô Thúy là người hiểu chuyện, thế nên cô đồng ý giúp tụi mình; bằng

cách trả lời tất cả những câu hỏi có liên quan đến con gái của cô; là Kiều
Oanh, những tháng ngày trước khi người con xấu số đó bỏ lại cô mà ra đi
vĩnh viễn.

- Một, hai tháng trước khi Kiều Oanh mất, cô có thấy biểu hiện gì khác

thường không ạ? Thí dụ như buồn phiền hay bị kích động chẳng hạn. - Khôi
Nguyên hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.