THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 148

- Không hoàn toàn là ông Trịnh Vỹ bị tác động từ thằng nhóc Hoài

Phong đâu. Bà ở với ông ấy rất nhiều năm nên tính cách của ông ấy bà hiểu
được ít nhiều. Rõ ràng là ông ấy không muốn chấp nhận một người như Thế
Anh làm con rễ tương lai của ông. Bà đã từng mạnh dạng, nói với ông ấy:

“Tại sao anh lại ngăn cấm bọn trẻ?”

“Cô không thấy sao? Con bé đang trong thời gian ôn luyện để thi đại

học. Cả thằng Thế Anh cũng vậy. Tụi nó cứ như thế thì còn học với thi cái
nổi gì nữa.”

“Nhưng cấm đoán chúng nó như vậy thì có kết quả gì tốt đẹp đâu? Bọn

trẻ đâm ra tương tư sầu muộn thì học cũng chẳng vô nổi. Chẳng thà cứ để
hai đứa qua lại với nhau rồi dùng những lời lẽ để động viên khích lệ chúng
còn tốt hơn nhiều.”

“Cô Hiền à! Đừng có mất bò mới lo làm chuồng. Tôi còn chưa tính sổ

với cô việc đã giấu tôi chuyện của chúng nó để ra cơ sự ngày hôm nay đấy!

Ông Trịnh Vỹ một mực cố chấp.

“Anh không thích cậu Thế Anh sao? Tôi thấy cậu ấy cũng đâu đến nổi gì

mà…”

“Thôi đủ rồi cô Hiền, nói tóm lại, nó không thể đến với con Hoàng Lan

được. Tôi cấm tuyệt đối! Nếu cô có thấy tụi nói lén lút qua lại với nhau thì
phải báo cho tôi biết ngay! Nếu còn tái phạm lần sau tôi sẽ không bỏ qua dễ
dàng cho cô như lần này đâu.”

Ông Trịnh Vỹ đe dọa bà.

- Thật khổ sở cho đôi bạn trẻ đó, nhưng cháu nghĩ không gì có thể ngăn

cản được họ khi họ đã trót uống phải thang thuốc tình yêu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.