THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 17

Gương mặt của người con gái hiện về từng đêm hù dọa em. Em ám ảnh

cái dáng cao khều của cô ta, mái tóc mỡ bóng lạnh, cái lưỡi dài và đôi mắt
trắng ởn. Đặc biệt cô ta bị cụt chân.

Sức khỏe của em mỗi lúc một suy sụp. Em trở nên xanh xao, hốc hác,

gầy rạp thấy rõ. Hậu quả do những đêm mất ngủ - em sợ ngủ và không dám
nhắm mắt lại, vì biết thể nào mình cũng gặp ác mộng - em rơi vào trạng thái
hết sức căng thẳng, mệt mỏi. Cảm giác cuộc sống này thật nặng nề khổ sở,
đến đây em chỉ còn biết cách cầu xin trời phật phù hộ, cứu em thoát ra khỏi
kiếp nạn này.

Không còn nghi ngờ gì nữa, em đang bị ma ám.

Em bắt đầu nghĩ đến ông bà, cha mẹ - tất cả đều không còn trên thế gian

này - và em nghĩ đến anh hai của em. Người em có thể tin cậy, trông mong
ở hoàn cảnh này chỉ có anh hai thôi. Em đã muốn gọi cho anh, nhưng lý trí
níu tay em lại. Lòng em tự nhủ:

- “Mày hãy để cho anh hai mày được yên tâm mà học hành! Nếu mày

báo cho anh hai biết chuyện anh hai sẽ bỏ học ở nước ngoài để về với mày.
Lúc đó mọi công lao cố gắng của anh hai mày bấy lâu nay đều đem đổ sông
đổ bể hết. Mày muốn vậy lắm sao?”

Không anh à! Nếu em biết là mình không qua được, em sẽ không làm

liên lụy tới anh đâu.

Hơn nữa, cũng đã đến lúc em tự đứng trên đôi chân của mình, không

dựa dẫm vào anh hai nữa.

Với suy nghĩ đó, em lập tức lấy lại tinh thần. Học theo cách giải quyết

vấn đề của anh mỗi khi gặp khó khăn. Em bắt chước anh ngồi im một chỗ
tập trung suy nghĩ, hít thở sâu và thư giản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.