THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 291

- A, tôi biết ngay mà!

- Nói vậy thôi, chứ cô cứ sài thoải mái đi, kết thúc vụ án, tôi sẽ làm hóa

đơn gửi cho cô xem. Tôi sòng phẳng lắm đấy! Yên tâm!

- Hừ, anh tưởng tôi tính toán vậy sao? Được thôi, muốn đi chơi chứ gì.

Tôi sẽ chơi cho anh biết, anh dẫn tôi đi đi.

- Tuyệt lắm! Chúng ta khởi hành thôi.

Khôi Nguyên đưa tay ra, anh ấy muốn được nắm tay mình. Mặc dù hơn

e ngại, nhưng mình cũng nắm lấy tay anh ấy, tụi mình dắt nhau đi dưới phố
giống như tình nhân vậy đó. Đó là một trong những kỷ niệm đẹp nhất trong
đời mình. Mình cám ơn thượng đế vì đã ban cho mỗi thân phận một kỷ
niệm riêng tư để mỗi lần nhắc lại, ta thấy mình được sống là chính ta, một
con người cá biệt giữa biển người tấp nập.

---

Cửa hàng bán nhạc cụ, Diễm Xưa, 16 Trương Công Định.

Khôi Nguyên cho chiếc cào cào tấp vào bên lề. Mình cởi mũ bảo hiểm

đưa cho anh ấy móc lên cần lái.

- Anh khóa mũ dưới yên xe đi!

- Cô sợ mất cắp à!

- Anh cũng biết mà, đó đã là chuyện thường gặp ở Việt Nam mình rồi.

Trên trường quốc tế mình thường xuyên bị xấu mặt vì thói ăn cắp vặt đấy.

- Cô nói cũng phải. Nhưng cô muốn đi đâu, nếu đến chỗ có thể quan sát

được thì không cần thiết phải vậy đâu.

- Trước mặt anh đó. – Mình chỉ vào cửa hàng nhạc cụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.