THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 293

Công viên Yersin về chiều, mây trời lãng đãng.

Gió nhẹ mơn man.

Nắng chiều tà ánh vàng rải xuống những khóm păng xê.

Thành phố ngàn hoa,

Cẩm tú cầu, violet, hoa mào gà, trà mi... từng đóa khoe sắc rực rỡ.

Khôi Nguyên cầm cuộn chỉ vừa chạy vừa gọi mình:

- Ngọc Diệp còn đứng đó, theo tôi mau lên!

- Anh chạy chậm thôi, coi chừng ngã bây giờ.

- Hura! Nó bay lên rồi. Cô lại đây nào Ngọc Diệp.

Mình nở một nụ cười duyên dáng, tiến lại bãi cỏ chỗ ảnh đang ngồi.

Xung quanh mọi người cũng đang rất vui vẻ, chủ yếu là trẻ con và người
lớn. Chắc chỉ có mình với anh ấy “lạc loài” thôi.

- Của cô này!

Khôi Nguyên cầm cuộn chỉ đưa cho mình. Con diều cá mập đang bay

ngạo nghễ giữa nền trời.

- Ôi ôi... Khôi Nguyên nó đảo rồi kìa, giúp tôi!

- Giật dây đi, lớn vậy rồi còn không biết thả diều sao.

- Khôi Nguyên, mau lên giúp tôi! – Người mình nghiêng theo cánh diều,

mình chỉ sợ con diều bị rơi mất.

- Để tôi chỉ cô thả diều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.