THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 295

Đến lúc mình nhận ra được hoàn cảnh thực tại, thì bờ môi trên của mình đã
bị ngậm chặt rồi.

- Ưm.

Ảnh hôn được một lần, thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, và lần thứ tư.

Đến khi đã cảm thấy đủ cho ngày hôm đó, ảnh dành lại nụ hôn cho ngày

hôm sau.

Khôi Nguyên nói với mình ngọt lịm:

- Môi cô thơm lắm Ngọc Diệp à!

Mình xấu hổ chết đi được, mặt mình đỏ bừng lên. Mình quay mặt đi chỗ

khác. Lúc đó mình mới nở một nụ cười mãn nguyện.

---

Khôi Nguyên tiếp tục đưa mình đến một cái quán tên là “quán thịnh nộ”.

Cái tên cũng kì cục giống như thiết kế của nó. Quán thịnh nộ có diện tích
khá lớn, có rất nhiều phòng nhỏ kín như bưng. Tụi mình được đưa vào một
phòng như vậy, bên trong bài trí có vẻ lạ lẫm, một cách sắp xếp mình chưa
bao giờ thấy. Phòng tuy nhỏ nhưng có gian pha chế hẳn hoi nhé! Trên một
cái bàn gỗ thông thơm phức, những chén đĩa bằng sành chất chồng lên
nhau. Bốn góc phòng, và xung quanh, là những hình nhân đại diện cho
những tầng lớp khác nhau trong xã hội. Từ một giám đốc giàu đến người
lao động tay chân, tài xế, cô lao công, vận động viên thể hình... chúng cũng
được chất đống ngổn ngang. Trên tường đá tổ ong, có treo hai cây gậy đánh
bóng, một sợi roi da. Còn ở giữa căn phòng là một sợi dây thòng lọng kéo
từ trần xuống.

Một em gái phục vụ, có nụ cười hồn nhiên bưng vào một khay đựng

thức uống gồm có: hai ly kem thuyền tình, một bình trà nóng và hai cái ly

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.