THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 355

Tôi nhớ lại những gì mới xảy ra lúc sáng, Khôi Nguyên đã chải tóc cho

tôi, trang điểm cho tôi, biến tôi thành một cô gái giang hồ quyến rũ, gợi
cảm. Tôi ôm anh ấy ngồi trên lưng con chiến mã, dạo quanh phố. Cũng phải
nhắc đến những chiếc hôn nồng thắm anh ấy vừa trao đến tôi. Khôi Nguyên
đã có lý, rất cần thiết. Cuộc sống của tôi có thêm sắc màu mới, có thêm trải
nghiệm mới. Lần đầu tiên làm một cô gái giang hồ cũng thú vị thật.

- Cám ơn anh Khôi Nguyên.

Khôi Nguyên không đáp lại. Ảnh đang ăn xúc cơm ăn một cách từ tốn.

Khôi Nguyên là vậy, con người ảnh từ hình dáng cho đến cách ăn uống rất
nho nhã. Tôi chống cằm nhìn bộ dạng ảnh lúc ăn cơm, tôi thấy trong lòng
vó một niềm vui rất nhẹ nhàng, vậy là, tôi mỉm cười.

- Hôm nay, cô lạ thế?

- Tôi lạ ư?

- Ngày thường cô ham ăn lắm mà. Sao ngồi thẩn thờ ra vậy?

- Bây giờ tôi ăn đây.

Và cứ thế, tôi xúc cơm ăn vội vàng.

- Coi chừng nghẹn bây giờ, từ từ thôi…

---

Chúng tôi về lại đồi trà, nhưng trước khi lên nhà, tôi và ảnh lại rẽ sang

con đường mòn đến chỗ bãi cát, nơi mà đêm hôm rồi chúng tôi đã có với
nhau một kỷ niệm khắc cốt ghi tâm.

Khôi Nguyên ngồi trên chiếc cào cào ngắm cảnh hồ Ma Cô, còn tôi thì

đi nghịch ngợm quanh bãi cát. Trời hôm đó nắng nhẹ, nắng thủy tinh lấp
lóng mặt hồ, ở xa xa là đường chân trời xanh dương, có hai quả núi đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.