THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 418

“Nó rất ghét ảnh, tại sao nó lại ghét ảnh đến như vậy kia chứ? Trước đây

nó làm tôi thấy thương cảm, tội nghiệp nó, nhưng càng ngày nó càng làm
tôi ghét. Vậy là đã rõ rồi, đó là số phận của nó, nó sinh ra để bị người khác
xa lánh đó mà.”

(...)

“Tại sao ông lại đối xử như vậy đối với tôi, tôi với ông là cha con kia

mà. Tôi hận ông... hận ông... ông là con ác thú!”

Khôi Nguyên tỏ ra đặc biệt quan tâm đoạn nhật ký cô Hoàng Lan viết về

ông Trịnh Vỹ.

Ảnh xem đi xem lại rất nhiều lần đoạn viết đó.

- Có một chút manh mối rồi đây.

- Manh mối ư? Sao tôi chẳng thấy gì cả.

- Cô không thấy cô ấy gọi cha mình là ác thú sao?

- Có thể do tức giận quá nên mới vậy. Ông ấy đã từng đánh đập hai

người ấy tàn nhẫn còn gì.

Khôi Nguyên lật tiếp những trang nhật ký.

“Ảnh đi rồi... đi thật rồi... vậy là kết thúc rồi đó ư... nhanh quá! Tàn nhẫn

quá...”

...

...

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.