THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 470

Về lại nhà, tôi mệt mỏi ngã lưng xuống ghế sofa. Khôi Nguyên thì nhẹ

nhàng ngồi xuống ghế, lấy xì gà mồi hút. Trong làn khói mờ đục, mùi xì gà
thơm phức. Khôi Nguyên trong tư thế bắt tréo chân, thong thả thưởng thức
hương vị của điếu thuốc. Lúc anh ấy gạt tàn, tôi tranh thủ thời cơ để mở đầu
câu chuyện. Tôi thấy đã đến lúc phải nói điều gì đó. Và tôi hỏi:

- Khôi Nguyên, tình hình là chúng có chịu để yên cho chúng ta không?

- Cô yên tâm đi! Cái gã khi nãy đấu với tôi được xem là một tay hảo hán

đấy. Hắn không nuốt lời đâu.

- Ừm, anh nói đúng á! Tôi thấy hắn cũng không đến nổi nào. Nhưng, rốt

cuộc nguyên nhân nào khiến hắn truy sát anh vậy Khôi Nguyên? Có lẽ
nào... lẽ nào lại là nguyên nhân đó... cái thằng mà anh đã đánh ở khu phố đi
bộ ấy.

- Cô cũng nghe hắn nói rồi còn gì. Tôi đã đánh anh em của hắn, không

phải thằng đó thì thằng nào nữa, chẳng lẽ là cái thằng vũ phu hồi trưa sao?

- Hắn cũng nói đến vụ điều tra, điều đó mới khiến tôi thắc mắc.

- Đúng vậy. Hắn đe dọa tôi không được tiếp tục điều tra nữa. Hắn là

người của tổ chức nào? Hắn, Bính Lù và đám người hoa liệu có quan hệ gì
không? Hắn biết chúng ta đang điều tra vụ án liên quan đến một tổ chức
trồng cần sa, và về những bộ hài cốt ư? Nếu đúng như vậy thì chúng ta đang
như cá nằm trên thớt, bất cứ lúc nào chúng cũng có thể ra tay với chúng ta.

- Nếu vậy thì chúng ta phải chấm dứt cuộc điều tra sao Khôi Nguyên? –

Tôi cảm thấy lo lắng.

- Sẽ chấm dứt điều tra...

- Sao cơ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.