THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 492

(…)

- Ok rồi. Này, giữ lấy đừng để nó xổng mất đấy. – Khôi Nguyên đưa cái

bao thuốc nhốt con cào cào cho tôi.

- Thôi, tôi sợ lắm. Bỏ trong túi áo của anh đi.

- Cô bảo bắt nó cho cô chơi còn gì.

- Lát nữa tôi sẽ chơi, nhưng bỏ trong hộp thuốc vậy nó có chết không?

- Tôi đục lỗ cho nó thở rồi, hơn nữa, còn bỏ cỏ non vào cho nó gặm,

không chết đâu mà sợ.

- Anh cất nó đi! Tôi thích bắt cào cào quá. Chúng ta sẽ tìm và bắt những

con khác. Tôi muốn bắt thêm một con màu nâu nữa để ghép đôi với con đó.

- Ôi, thật là nhảm nhí Ngọc Diệp à! Nhưng mà nếu cô thích thì tôi chiều

ý cô vậy. Lần này đến phiên cô ra tay, tôi sẽ đánh động cho bọn nó nhảy ra
khỏi những đám cỏ, cô chỉ việc chụp cổ bọn nó thôi.

- Được á, chúng ta bắt đầu nha.

(...)

Hai đứa già đầu chúng tôi lại thích cưa sừng làm nghé, muốn học đòi

theo bọn trẻ con chơi ba cái trò thơ ấu. Chúng tôi lùng sục khắp nơi để tìm
bắt cào cào.

“Vụt”

“Bộp”

Một vật gì đó vừa bay xược qua mặt tôi đập vào thân cây.

- Cái gì vậy? – Tôi kịp hoàn hồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.