THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 562

- Nói thế chắc đại ca đã bỏ qua cho thằng em này? Thành thật mà nói,

hôm nay, tôi đến đây để xin đại ca tha lỗi.

- Thằng em tôi, tôi rõ hơn ai hết. Nó là một đứa coi trời bằng vung, hách

dịch, ngông nghênh… tôi đã nhiều lần nghiêm khắc dạy dỗ, không tin cậu
cứ hỏi chú Bằng thử xem tôi nói có đúng không. Nhưng nó không chịu
nghe tôi, lần này lại đụng phải cậu, cậu ra tay với nó cũng hơi nặng… cậu
thử nghĩ xem, nếu đặc vào hoàn cảnh của cậu, cậu đứng trên cương vị là
một người anh cả, thấy em mình bị đánh như vậy thì cậu có xót không, có
thương em không? Khi hay tin nó bị đánh chấn thương phải nằm viện, tôi
đã rất điên tiết, tôi chỉ muốn băm vằm cậu ra trăm mảnh.

- Tôi hiểu chứ đại ca, anh có cái lý và cái tình của anh. Lỗi nằm ở tôi đã

không kiềm chế được cảm xúc.

- Thôi, chúng ta đừng nhắc lại chuyện không vui đó nữa. Nghe Anh

Bằng nói, cậu là một tay đại hảo hán. Danh tiếng của cậu tôi đã nghe từ lâu,
nay gặp mặt mới biết tiếng đồn quả thật không sai, cậu không chỉ có trí mà
còn có dũng. Những chỗ như tôi chắc chắn không xứng với những người
như cậu đâu Khôi Nguyên nhỉ? – Đại ca Phong nói bóng gió.

- Sao đại ca lại nói vậy? Tôi và Anh Bằng đã là anh em của nhau rồi.

Anh Bằng xem đại ca như anh cả, tôi nào dám thất kính.

Đại ca phong đứng dậy nắm lấy vai Khôi Nguyên.

- Được câu nói này của cậu tôi như vừa ở trên chín tầng mây. Tôi rất

trọng những anh hùng hảo hán giống như cậu Khôi Nguyên à! Thế nên, bất
cứ lúc nào cần sự giúp đỡ cậu hãy nói với tôi một tiếng, đừng ngại.

- Khôi Nguyên xin cúi đầu cám ơn tấm chân tình của đại ca. – Nói rồi,

Khôi Nguyên cúi đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.