THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 629

ước gì mình có được sức khỏe như ông ấy.) Bệnh khó thở đã đành, mỗi lần
như vậy lại kéo theo chảy máu cam.

Nhiều lúc chán nản với sức khỏe của mình, đâm ra tôi buông thả, bỏ

mặc, đến đâu thì đến. Nhiều khi máu chảy ròng ròng tôi cũng chẳng thèm
quan tâm. Tôi muốn hủy hoại mình, tôi là vậy.

Nhưng, bây giờ thì khác rồi, vì tôi đã có Ngọc Diệp, cô ấy muốn tôi

khỏe, nếu thấy bộ dạng của tôi như bây giờ chắc cô ấy buồn lắm. Tôi phải
nằm xuống cầm máu, tắm rửa, nghỉ ngơi, rồi đi ăn uống bồi bổ. Tôi phải có
sức khỏe tốt thì mới làm việc được.

---

Sau khi tắm rửa xong, tôi lên phòng ngồi với ánh đèn mờ và chai rượu

vodka. Tôi rót rượu vào chiếc cốc chuyên dùng, ngồi nhâm nhi.

Uống rượu mà không suy tư về cuộc đời thì uổng lắm. Tôi ngồi nghĩ về

đời mình, về ba mẹ, về em gái; những người thân đã cùng lúc rời bỏ tôi mà
đi. Ngọc Trinh sẽ về nhà chồng một ngày không xa, Vũ và muội ấy đã
quyết định sẽ chuyển nghề vì lý do mưu sinh, để xây dựng gia đình. Đường
nào rồi cũng về La Mã, con đường mà mỗi người đã chọn cho riêng mình
liệu có đi cùng họ đến suốt cuộc đời. Đam mê cũng có ngày tàn phai, ngọn
lửa nhiệt huyết cũng có ngày tàn lụi. Một ngày nào đó người ta nhận ra,
mình đã sai lầm khi lựa chọn, họ làm lại và tiếp tục nhận ra sai lầm, cho đến
ngày gần đất xa trời họ thấy quyết định đầu tiên là đúng nhất, nhưng họ đã
đánh mất nó chỉ vì công cuộc mưu sinh, áp lực và ngộ nhận. Tôi không
muốn theo lối mòn của họ, tôi đã hiểu được mình, thấy được tố chất của
mình, đam mê của mình; tôi sống để đốt cháy mình trong đam mê với công
việc, tôi yêu nghề và sẽ không bao giờ từ bỏ nghề dù ở bất kỳ hoàn cảnh
nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.