THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 637

còn mày... ý chí của mày chịu dễ dàng buông xuôi như vậy ư. Mày làm
được mà. Mày sẽ vượt qua. Cố lên!

---

Phòng khám chuyên khoa hô hấp, bệnh viện Sài Thành.

Phòng khám chuyên khoa hô hấp, bệnh viện Sài Thành. Vị bác sĩ tóc

bạc trắng, kiểu đầu bốn sáu, chải chuốt gọn gàng, sạch sẽ. Ông ấy có khuôn
mặt tròn trịa, nước da hồng hào tươi nhuận. Mũi cao với hai hàm răng trắng
tinh, đều đặn. Ông ấy cười hồn hậu, nói:

- Cô bị viêm phổi, cần phải được uống thuốc và nghỉ ngơi hợp lý.

Nét mặt tôi giãn ra, tôi vui sướng, hỏi lại ông ấy:

- Như vậy là không có gì nghiêm trọng ạ?

- Không. Chỉ cần cô nghe lời, uống thuốc như chỉ dẫn, chịu khó ở nhà,

giữ ấm cho cơ thể, và bớt suy nghĩ lại thì ổn thôi.

- Vậy tôi không phải nằm viện sao?

- Chưa đến mức đó. Cô cứ yên tâm đi!

- Dạ.

Vậy đó, bệnh của tôi không đến mức nghiệm trọng, nhưng tôi cứ phóng

đại lên. Căn bệnh tôi mắc thật sự là tâm bệnh, tôi bị rối loạn lo âu, mất ngủ.
Tôi đặt hết niềm tin vào chẩn đoán của bác sĩ, tôi bấu víu, bám trụ một nơi
chốn giúp xoa dịu nỗi bất an trong tôi. Tôi tự thuyết phục mình, bát bỏ
những lập luận cho tôi bị ma ám. Tôi là người khỏe mạnh, tôi phải tin mình
không có vấn đề gì. Bởi vì, trong cuộc sống, nếu bạn mất đi niềm tin, bạn sẽ
mất tất cả. Nếu bạn gieo hạt niềm tin bạn sẽ gặt hái phép màu. Vì vậy bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.