THÁM TỬ KỲ DUYÊN - Trang 666

nhiên người này đến không thường xuyên. Ngay từ lần đó, tôi đã nghĩ đến
một người…

- Khôi Nguyên ơi! Họ thật là tội nghiệp! - Giọng con run run.

Chàng thám tử đẹp trai tiếp tục giải thích về vụ án:

- Xa hơi nữa, tôi còn ghi lại ngày tháng cụ thể xảy ra những vụ mất tích

để tra cứu theo âm lịch, điều làm tôi vô cùng kinh ngạc, đó là: rất nhiều khả
năng những vụ mất tích xảy ra đúng vào ngày mất của hai cha con ông
Trịnh Vỹ; tức là ngày 14 tháng 7 (âm lịch) Vậy ai đã bắt cóc họ? Và động
cơ của người đó là gì? Tôi đã chời đợi ở nghĩa trang Du Sinh từ lúc sáng
sớm cho đến chiều mới gặp được Thế Anh. Và anh ấy đã xuất hiện đúng
như suy đoán của tôi. Ngày 14 vừa qua, chính là ngày mất của cô Hoàng
Lan.

---

Thế Anh đã ổn định lại, Khôi Nguyên kể tiếp lý do cô Hoàng Lan tự tử.

Anh ấy rít vào hơi thuốc, sau đó lắng giọng nói:

- Ngày bà Thủy Tiên đến tìm ông Trịnh Vỹ, cũng là ngày cô Hoàng Lan

lén nghe và biết được sự thật kinh hoàng. “Thế Anh là anh cùng cha khác
mẹ với cô.” Như vậy, tức là cô đang mang trong mình đứa nghiệt chủng;
khi sinh ra nó sẽ bị quái thai, hoặc không nữa cũng bệnh này bệnh nọ, và
chẳng ai chấp nhận thứ như vậy cả; nó là kết quả của một mối tình loạn
luân. Bị một cú sốc quá nặng! Cô Hoàng Lan đã chọn cái chết, khi đó là lối
thoát duy nhất. Ông trời đúng là thích trêu ngươi. Cô ấy chết rồi mà linh
hồn vẫn chưa được siêu thoát. Cô ấy đã nhiều lần báo mộng cho Ngọc Diệp,
dẫn cô ấy đến văn phòng của tôi để giải nỗi oan khuất. Trước đây cô Hoàng
Lan đã từng báo mộng cho Kiều Oanh, nhưng đáng tiếc Kiều Oanh đã tự tử
chết vì tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.