hoàn hảo xét trên rất nhiều phương diện. Rồi tôi nhận ra rằng mình không
quá lo Anden sẽ hấp dẫn cô - hắn dù sao cũng chết sớm thôi, đúng không?
Điều làm tôi khó chịu là trông June chẳng có vẻ gì là đang giả vờ khi cô
cười trong đoạn video đó. Cô gần như có vẻ đang vui. Cô ngang hàng với
những người đàn ông như hắn: Những quý tộc. Được sinh ra cho cuộc sống
thượng lưu trong xã hội Cộng hòa. Làm sao cô ấy có thể hạnh phúc với một
người như tôi, một người chẳng có gì ngoài một vốc ghim giấy trong túi?
Tôi quay đi và bắt đầu bước xa khỏi đám đông. Tôi đã xem đủ những gì
mình muốn xem.
“Đợi đã!”
Tôi ngoái lại, thấy Tess đang vội vã đuổi theo, tóc bay vào mặt em. Em
giảm bước khi đến bên tôi. “Anh ổn chứ?” em hỏi, quan sát biểu cảm của
tôi khi cả hai hướng ra hành lang để quay lại phòng tôi.
“Anh sẽ ổn thôi,” tôi đáp. “Tại sao lại không cơ chứ? Mọi việc đang diễn
ra… hoàn hảo.” Tôi cười gượng.
“Rồi. Em biết. Em chỉ hỏi cho chắc thôi.” Tess cười toe lộ má lúm, và tôi
lại thấy lòng dịu hẳn.
“Anh ổn mà em gái. Nghiêm túc đấy. Em an toàn, anh an toàn, quân Ái
Quốc đang trên đường hành động và họ sẽ giúp anh tìm được Eden. Đó là
tất cả những gì anh có thể yêu cầu.”
Tess rạng rỡ hẳn lên khi nghe tôi nói, và đôi môi em cong lên thành một
nụ cười điệu nghịch ngợm. “Đã có những tin đồn về anh đấy, anh biết mà.”
Tôi nhướng mày đùa cợt. “À, thế à? Tin đồn kiểu gì?”
“Những tin đồn anh vẫn đang sống khỏe đã lan ra với tốc độ chóng mặt -
ai cũng chỉ nói về nó. Tên anh được phun sơn lên các bức tường trên khắp
đất nước, thậm chí ở một số nơi còn đè lên cả chân dung của Cử tri. Anh tin