THẦN ĐỒNG - Trang 210

Chương 14

DAY

Sau vụ đoàn tàu, tôi, Pascao và những Người Đưa Tin khác dành trọn

nửa ngày trên mặt đất, giấu mình trong các ngõ hẻm hoặc trên nóc những
tòa nhà bỏ hoang, tránh những tên lính đang lùng sục các con phố gần ga.
Mãi đến khi mặt trời bắt đầu lặn, cuối cùng chúng tôi mới có cơ hội lần
lượt trở về sở chỉ huy dưới mặt đất của quân Ái Quốc, cả tôi lẫn Pascao đều
không nhắc lại chuyện xảy ra trên đoàn tàu. Jordan, Người Đưa Tin nhút
nhát với những bím tóc màu đồng, đã hỏi tôi hai lần xem tôi có ổn không.
Tôi chỉ nhún vai bỏ qua câu hỏi của cô.

Phải, có chuyện không ổn. Chẳng phải đó là câu nói giảm số một của

năm.

Lúc chúng tôi trở về, mọi người đều đang chuẩn bị lên đường đi Pierra -

vài người đang hủy tài liệu, những người khác thì xóa dữ liệu máy tính.
Pascao lên tiếng, thu hút sự chú ý của mọi người.

“Làm tốt lắm, Day,” anh nói. Anh đang ngồi trên một cái bàn sát bức

tường cuối hầm. Anh mở một bên áo khoác, nơi anh giấu cả tá lựu đạn
đóng gói ăn trộm từ tàu. Anh cẩn thận xếp từng quả một vào trong một cái
hộp để sẵn những vỉ đựng trứng trống không. Anh ra hiệu về phía màn hình
ở góc xa bên phải bức tường cuối hầm. Nó đang chiếu cảnh quay từ một
quảng trường lớn của thành phố, nơi một nhóm người xúm đông xúm đỏ
quanh thứ gì đó bị phun sơn lên hông một tòa nhà. “Nhìn thử xem.”

Tôi đọc thứ người ta đã sơn lên tường. Day còn sống! Được nguệch

ngoạc ngang tòa nhà ít nhất ba, bốn lần. Người xem đang hoan hô - vài
người thậm chí còn cầm những biểu ngữ tự chế viết câu tương tự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.