THẦN ĐỒNG - Trang 211

Nếu không phải tôi đang bận tâm nghĩ đến vị trí hiện tại của Eden hay tín

hiệu kín đáo của June, hay Tess, có lẽ tôi đã hào hứng xem mình vừa khuấy
động được gì.

“Cảm ơn,” tôi đáp, có phần hơi xẵng. “Rất vui vì họ thích màn trình diễn

của chúng ta.”

Pascao khẽ ngâm nga vui vẻ, phớt lờ thái độ của tôi. “Cậu đi xem có

giúp gì Jordan được không đi.”

Trên đường tới sảnh, tôi đi qua Tess. Baxter đang đi cạnh cô bé - mất

một giây tôi mới nhận ra hắn đang cố vòng tay qua cổ em và thì thầm gì đó
vào tai em. Tess xua hắn ra khi nhìn thấy tôi. Tôi đang định nói chuyện với
Tess thì Baxter huých mạnh vào vai tôi, mạnh đến nỗi đẩy tôi lùi lại mấy
bước và hất bay cái mũ ra khỏi đầu tôi. Tóc tôi xổ xuống.

Baxter nhếch mép cười, vằn đen vẫn choán gần hết mặt hắn. “Tránh

đường chút coi,” hắn nạt. “Tưởng mày là chủ ở đây chắc?”

Tôi nghiến răng, nhưng đôi mắt to của Tess đã khiến tôi phải kiềm chế.

Hắn vô hại mà, tôi tự nhủ. “Xéo ra chỗ khác đi,” tôi đanh giọng đáp, quay
người đi.

Tôi nghe thấy Baxter lẩm bẩm gì đó sau lưng. Câu nói đủ làm tôi dừng

bước và đối mặt hắn lần nữa. Tôi nheo mắt. “Nói lại xem nào.”

Hắn cười khẩy, xọc tay vào túi quần và hất hàm. “Tao nói là, mày ghen

tức vì bồ mày đang giở trò đĩ đượi với Cử tri phải không?”

Tôi gần như có thể nhịn được trước câu nói đó. Gần như. Nhưng đúng

lúc đó, Tess lên tiếng và đưa cả hai tay đẩy Baxter. “Này,” cô bé nói. “Để
anh ấy yên, được chứ? Anh ấy vất vả cả đêm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.