THẦN ĐỒNG - Trang 243

nằm gối đầu lên lòng cô bé. Tess cúi xuống chạm môi vào môi cậu. Dạ dày
tôi ấm ách khó chịu. Nhưng cô bé đã không đi cùng, tôi tự nhắc bản thân.
Chuyện gì đã xảy ra giữa bọn họ? Tôi hình dung ra cảnh Tess tranh cãi với
Day về tôi.

“Vậy thì,” cậu nói giọng đều đều. “Cho mình biết cậu đã tìm hiểu được

gì về Cử tri mà lại khiến cậu quyết định chúng ta nên phản bội phe Ái
Quốc.”

Vậy là cậu không biết về Eden. Tôi đặt cốc nước xuống và cắn môi. “Cử

tri đã thả tự do cho em trai cậu.”

Cái dĩa của Day dừng lại trong không trung. “Cái gì?”

“Anden đã thả thằng bé - ngay sau ngày mình ra ám hiệu cho cậu. Eden

đang được Liên Bang bảo vệ ở Denver. Anden ghét những điều quân Cộng
hòa đã làm với gia đình cậu… anh ta muốn lấy lại lòng tin của chúng ta -
của cậu và mình.” Tôi với lấy tay Day, nhưng cậu gạt đi. Tôi thở dài thất
vọng. Tôi không chắc cậu sẽ phản ứng ra sao với tin này, nhưng một phần
trong tôi đã hy vọng cậu sẽ chỉ cảm thấy… hạnh phúc.

“Anden hoàn toàn phản đối những chính sách của Cử tri quá cố,” tôi tiếp

tục. “Anh ta muốn dừng các kỳ Sát hạch, và các thí nghiệm về bệnh dịch.”
Tôi ngần ngừ. Day vẫn nhìn chăm chăm vào hộp mì, dĩa cầm trong tay,
nhưng cậu không ăn thêm gì nữa. “Anh ta muốn cải cách mọi thứ, nhưng
trước tiên anh ta cần công chúng ủng hộ. Về cơ bản anh ta đã cầu xin chúng
ta giúp đỡ.”

Vẻ mặt Day hơi thay đổi. “Chỉ thế thôi sao? Chỉ vì thế mà cậu quyết định

vứt bỏ toàn bộ kế hoạch của quân Ái Quốc?” cậu chua chát đáp. “Vậy ra
Cử tri có thể hối lộ mình để đổi lấy sự ủng hộ của mình? Nếu cậu muốn
biết ý mình, thì chuyện này nghe chẳng khác gì một trò đùa khốn nạn. Làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.