THẦN ĐỒNG - Trang 255

Tôi thở dài, giơ hai tay lên. “Nếu đây là cách cậu xin lỗi sau khi cãi

nhau, thì cậu thật sự quá vụng đấy. Nghe này. Mình xin lỗi vì lúc nãy đã
giận dữ.” Tôi ngần ngừ, nhớ lại những lời mình đã nói. Tôi không thấy có
lỗi. Nhưng giờ có nói thế với cô cũng chả ích gì. “Chỉ cần cho mình vài
phút thôi, rồi mình sẽ thấy khá hơn.”

“Thôi nào, Day. Sẽ ra sao nếu cậu tìm thấy Eden và cần bảo vệ thằng

bé?” Cô đang cố gắng xin lỗi, bằng cách riêng của mình. Chậc, ít ra cô
cũng đang cố gắng, dù dở ẹc. Tôi nhìn cô chăm chăm vài giây.

“Được rồi,” cuối cùng tôi nói. “Chỉ cho mình vài chiêu đi, người lính.

Xem cậu giấu bài gì nào?”

June nhoẻn cười, rồi dẫn tôi ra giữa phòng chính. Cô đứng cạnh tôi. “Cậu

từng đọc cuốn Nghệ thuật chiến đấu của Ducaln chưa?”

“Cậu thấy mình có vẻ như có thời gian rảnh để đọc sách không?”

Cô tảng lờ tôi, và tôi lập tức thấy ân hận vì đã nói như vậy. “Thế này

nhé, cậu vốn di chuyển nhanh nhẹn và giữ thăng bằng tuyệt vời,” cô tiếp
tục. “Nhưng cậu lại không sử dụng được những lợi thế đó khi tấn công.
Kiểu như cậu bị hoảng hốt vậy. Cậu quên mất lợi thế về tốc độ và khối tâm
của cậu.”

“Tâm gì cơ?” tôi hỏi, nhưng cô chỉ lấy ủng đá vào chân tôi.

“Đứng trên hai đầu mũi bàn chân và giữ chân rộng bằng vai nhé,” cô tiếp

tục. “Vờ như cậu đang đứng trên đường tàu với một chân đưa ra phía
trước.”

Tôi hơi ngạc nhiên. June đã quan sát tỉ mỉ cách tôi tấn công, dù những

lúc đó xung quanh đều đang loạn cào cào. Và cô đã đúng. Tôi còn chẳng
nhận ra khả năng giữ thăng bằng của mình biến mất hết ngay khi tôi định
đánh nhau. Tôi làm theo lời cô. “Được rồi. Bây giờ thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.