THẦN APOLLON
Trong số những người con của thần Zeus được vinh dự đứng vào
hàng ngũ mười hai vị thần tối cao, ta phải kể trước hết: Apollon. Apollon là
con của thần Zeus và nữ thần Léto (thần thoại La Mã: Latone). Cuộc đời của
vị thần này được bao phủ bằng những chiến công chói lọi mà chúng ta không
sao kể xiết được. Hầu như khắp nơi ở thế giới Hy Lạp chỗ nào cũng có đền
thờ thần Apollon. Thế nhưng vị thần danh tiếng ấy lại cất tiếng khóc chào
đời trong một tình cảnh mà kể lại không ai là người không xót xa, thương
cảm. Léto là con gái của Titan Koios và Titanide Phoébé. Thần Zeus chẳng
rõ gặp Léto từ bao giờ nhưng đã đem lòng thầm yêu, trộm nhớ. Và với Zeus
thì, như mọi người đã biết, thần chẳng chịu kéo dài cái cảnh thầm nhớ, trộm
yêu. Thần đã tìm đến với Léto. Cuộc tình duyên của họ khá thắm thiết, thắm
thiết cho đến ngày Léto có mang thì Zeus, vì sợ Héra, nên đành phải “cao
chạy xa bay”.
Zeus thôi nhưng Héra không thôi. Biết chuyện, Héra vô cùng tức
giận và nàng như sự “thường tình nhi nữ” và như những lần trước, lại trút tất
cả sự căm uất của mình vào người thiếu nữ bị Zeus, sau khi thỏa mãn dục
vọng, bỏ rơi. Héra, vị nữ thần bảo hộ cho sự sinh nở, bảo hộ cho các bà mẹ
và trẻ sơ sinh được vuông tròn, lần này trả thù Léto bằng một hành động vô
cùng bất nhân, độc ác. Nàng ra lệnh cho khắp nơi trên mặt đất từ đảo hoang
cho đến rừng già, từ làng quê cho đến xóm chợ... không đâu được chứa chấp
Léto, không đâu được giúp đỡ Léto. Nàng Léto bất hạnh đi lang thang hết
nơi này đến nơi khác cầu xin một nơi trú ngụ nhưng đáp lại chỉ là một ánh
mắt ái ngại hoặc thương cảm chứ không phải là hành động săn sóc chân tình
đối với một bà mẹ sắp đến ngày sinh nở. Léto đi hết ngày này qua ngày
khác, tháng này qua tháng khác mà vẫn không sao cầu xin được một tấm
lòng hiếu khách vốn là truyền thống thiêng liêng của đất nước Hy Lạp. Cuối
cùng có một hòn đảo nhỏ, đúng hơn là một mẩu đất, số phận cũng lang thang
bất hạnh như Léto, đón tiếp Léto với những tình cảm chân thành nhân hậu.
Đó là hòn đảo Ortygie
đất đai cằn cỗi chẳng sinh sôi được hoa thơm quả
ngọt do đó cũng chẳng có một bóng người. Ortygie xưa kia vốn là tiên nữ
Astéria, con của Titan Koios và Titanide Phoébé, nghĩa là em ruột của nàng
Léto đang đi tìm nơi nương tựa. Chồng Astéria là Persès và con gái nàng là
Hécate, một vị nữ thần rất khủng khiếp mà chúng ta đã nghe kể trong đoạn
nói về vương quốc của thần Hadès. Sắc đẹp của Astéria đã không thoát khỏi
con mắt hiếu sắc đa tình của Zeus. Để trốn tránh thần Zeus, Astéria phải biến