THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 188

Psyché hứa vâng lời người chồng song nàng không sao nén được nỗi

nhớ thương hai chị. Cứ nghĩ đến hai chị đang mòn mắt trông chờ mình, khóc
thương mình trên ngọn đồi hoang vắng là Psyché lại nhớ đến cha mẹ, nhớ
đến cuộc sống đông vui, ấm cúng bên những người thân thích trước kia. Và
nàng nước mắt tuôn trào khóc thương cho số phận của mình. Nàng cứ thế sụt
sùi cho tới tối hôm sau khi người chồng vô hình vô ảnh của nàng về. Những
lời an ủi và sự vuốt ve, âu yếm của chàng lại càng làm cho nàng tủi thân,
chạnh lòng đau xót. Cuối cùng, người chồng phải nhượng bộ:

- Thôi được, ta cho phép em gặp lại hai chị. Hai chị sẽ đến đây thăm

em. Nhưng ta nhắc lại để em biết, ngày em gặp lại hai chị là ngày em chuẩn
bị cho cái chết của mình đấy!

Cupidon còn dặn đi dặn lại Psyché không được nghe theo lời xúi giục

của ai mà định tâm tìm cách biết mặt chồng. “Ngày mà em biết mặt ta,”
chàng nói, “cũng là ngày chúng ta xa cách nhau vĩnh viễn”. Psyché hứa sẽ
tuân theo lời căn dặn của chàng, không dám đơn sai một gang một tấc. Trong
khi Psyché mừng rỡ thì người chồng buồn rầu nghĩ đến một tương lai không
hay sẽ xảy ra vì chuyện viếng thăm này. Đêm hôm đó ngọn gió Zéphyr đưa
hai người chị tới thảm cỏ bên bờ sông. Và sáng hôm sau hai người chị vào
trong tòa lâu đài thăm em gái. Nói sao được hết nỗi vui mừng cảm động của
ba chị em khi gặp lại nhau. Psyché đã chờ hai chị với bao nhiêu hồi hộp và
khi hai chị đến, nàng reo lên mừng rỡ, xiết ôm hai chị trong vòng tay, nước
mắt trào ra vì sung sướng. Nàng dẫn hai chị đi thăm tòa lâu đài, khoe với hai
chị những đồ đạc sang trọng, quý giá, thuận tiện. Nàng mời hai chị những
bữa ăn thịnh soạn. Hai chị của Psyché được nghe tiếng đàn ca du dương
trong khi ăn, được thưởng thức đủ mọi thứ của ngon vật lạ, nhưng cậu em rể,
chồng của Psyché, thì suốt từ lúc hai người chị tới không thấy mặt đâu. Lúc
đón cũng không có, bữa ăn cũng không. Điều này khiến hai người chị của
Psyché thắc mắc. Psyché chỉ còn cách bịa ra chuyện chồng mình bận một
cuộc đi săn với bạn bè trong một khu rừng cách đây khá xa từ mấy hôm nay.
Tiệc tàn, ngày hết, Psyché gửi quà về biếu cha mẹ và tặng hai chị nhiều báu
vật. Hai người chị ra về với niềm sung sướng đã gặp lại em, được biết em
sống hạnh phúc. Họ cũng hoàn toàn vừa lòng với cách tiếp đãi, cư xử của cô
em. Tuy nhiên trong trái tim của họ nảy ra một sự so sánh và thèm muốn
cuộc sống của cô em. Đó là sự ghen tị xấu xa mà loài người đã mắc phải
khiến cho các vị thần linh vô cùng giận dữ. So sánh với cuộc sống của họ
vốn đã nổi tiếng là giàu sang, phú quý thì quả thật là một trời một vực. Trong
trái tim họ bùng lên một âm mưu nham hiểm.

Tối hôm đó, chồng của Psyché lại căn dặn vợ một lần nữa, rằng ba

chị em như thế đã gặp nhau rồi, đủ rồi, rằng từ nay trở đi không nên và cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.