THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 189

không cần thiết mời hai chị tới viếng thăm lần nữa, rằng nếu tới thăm lần
nữa sẽ rất nguy hiểm. Psyché vâng vâng dạ dạ, hứa tuân theo lời dặn của
chồng. Nhưng chỉ ít bữa sau nàng lại nằn nì xin chồng cho hai chị tới thăm
mình. Chồng nàng lúc đầu tỏ ra dứt khoát không chấp nhận. Nhưng trước vẻ
mặt giận dỗi, âu sầu, giọt ngắn giọt dài của nàng thì cuối cùng chàng đành
phải tuân theo ý vợ. Thì ra cái sự khóc của đàn bà cũng là một sức mạnh...
sức mạnh tai họa cho thế gian, tuy chuyện xưa không thấy kể Zeus và các
thần linh bỏ một “hạt giống khóc” vào trong cái hộp Pandore. Ngọn gió
Zéphyr lại đưa hai người chị tới thăm em. Trong câu chuyện hàn huyên lần
này, hai người chị tỏ ra rất băn khoăn, thắc mắc về sự vắng mặt của cậu em
rể, Psyché lần này cũng tỏ ra lúng túng. Nàng không biết biện hộ thế nào cho
sự vắng mặt của chồng mình. Một người chị bèn ghé vào tai nàng nói:

- Có lẽ đúng như lời truyền phán của thần Apollon đấy! Cậu ấy là

một con mãng xà, một giống yêu quái. Vì thế cậu ấy không dám ra mặt tiếp
chúng tôi.

Người chị kia bèn chêm vào:

- Cô không biết gì hết! Sao mà cô cạn nghĩ làm vậy. Sớm muộn rồi

cũng có ngày giống yêu quái ấy nó hiện nguyên hình nuốt cô vào bụng.
Người sao lại có thể sống chung với mãng xà đời đời kiếp kiếp được.

Những lời nói đó làm bùng lên trong trái tim Psyché một nỗi hồ nghi,

một sự lo âu khôn tả. Bao nhiêu hy vọng và tưởng tượng về người chồng
vắng mặt của nàng, mà nàng do không được thấy, đã hình dung ra chàng là
một người xinh đẹp, tài năng và lịch thiệp, nay bỗng sụp đổ. “Hình như
những lời nói của hai chị là đúng.” Psyché nghĩ thế. “Nếu không, chồng
mình tại sao lại chỉ gặp mình vào lúc đêm khuya và ra đi trước khi trời sáng.
Còn ban ngày ban mặt ta chẳng bao giờ được gặp chàng. Đúng là chàng sợ
gặp ta vào khi trời sáng sẽ lộ ra cái hình thù gớm ghiếc của chàng?” Psyché
nghĩ thế và ngồi thừ ra một hồi lâu. Bỗng dưng nàng khóc nấc lên, vừa khóc
vừa nói với hai chị:

- Các chị ơi! Có lẽ đúng như thế đấy. Anh ấy chẳng giáp mặt với em

lúc ban ngày ban mặt bao giờ. Các chị bảo em phải tính sao bây giờ? Em đến
chết mất thôi!

Đây chính là lúc hai người chị chờ đợi. Họ ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ

lo tìm một lối thoát cho em, nhưng thực ra câu trả lời đã được chuẩn bị từ
lâu.

- Cô cứ giấu kỹ ở trong phòng cô một cái đèn và một con dao thật sắc

thật nhọn. Lừa cho lúc hắn ta ngủ say cô thắp đèn lên và cầm dao thọc cho
hắn một nhát. Nhớ thọc vào chỗ hiểm ấy, tim hay cổ thì hắn mới chết ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.