THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 448

bước chân đi. Chàng cũng không được phép đánh thức Ariane dậy để nói
cho nàng rõ sự thể của việc chia ly này. Có người lại giải thích sự việc này
hơi khác. Họ cho rằng Thésée vốn đã yêu một người thiếu nữ nào đó trước
lúc gặp Ariane nên mới bỏ rơi Ariane. Việc chàng hứa hẹn với Ariane chẳng
qua chỉ nhằm mục đích thực hiện mưu đồ của chàng.

Hôm sau tỉnh dậy, Ariane bàng hoàng ngơ ngác. Thésée và những

con thuyền đã không cánh mà bay. Ariane vô cùng đau đớn và giận dữ. Nàng
khóc than ai oán, kêu gào thảm thiết trên bãi biển vắng hoang. Nàng căm
giận nguyền rủa Thésée, cho rằng gã đã phản bội lời thề ước. Nhưng đáp lại
nàng chỉ là biển vô tư cuộn sóng và những cánh chim trời thờ ơ bay lượn
trên không. Khóc than vật vã mãi, cuối cùng nàng mệt quá thiếp đi, và đó
cũng là lúc ánh hoàng hôn vàng rượi nhạt dần, bóng đen của đêm tối huyền
bí trùm xuống. Đêm hôm đó một kỳ tích đã xảy đến với đời nàng.

Khi những vì sao vừa xuất hiện trên bầu trời tỏa sáng ngời ngợi thì

bỗng có một vệt sáng bay vút từ phía tây sang phía đông. Vệt sáng đó ngày
càng tỏa ra to lớn, to lớn mãi lên, cuối cùng bùng nở ra những tia sáng chói
lọi muôn màu sắc. Thần Dionysos hiện ra oai nghiêm lộng lẫy. Các thần tùy
tòng Satyre, Silène và Bacchantes vây quanh lấy Ariane chào đón nàng như
chào đón một vị hoàng hậu. Thần Dionysos từ trên cỗ xe do các con báo kéo
bước xuống đưa tay ra thân mời Ariane lên ngồi bên thần để trở về đỉnh
Olympe làm lễ kết hôn. Dionysos đặt lên đầu nàng một chiếc vương miện
bằng vàng dát những hạt kim cương ngọc thạch vô cùng quý giá do bàn tay
khéo léo của vị thần Thợ rèn Chân thọt-Héphaïstos làm ra. Thế là nàng
Ariane được yên lòng vì những vinh quang mới bên vị thần Dionysos vĩ đại.
Cỗ xe thần do những con báo kéo đưa họ bay vút lên đỉnh Olympe, nơi ở
thiêng liêng, vĩnh cửu, cao quý của các vị thần.

Còn Thésée, trên đường về lòng nặng trĩu nỗi đau buồn thương nhớ.

Như người mất hồn, chàng chẳng còn nhớ gì đến lời lão vương Égée căn dặn
lúc ra đi. Con thuyền của chàng vẫn cánh buồm đen như buổi tiễn đưa đầy
nước mắt hôm nào. Ở Athènes, ngày ngày người cha già yêu dấu đứng
ngóng đợi con ở bến Pirée. Đây kia cánh buồm ai thấp thoáng xa xa. Lão
vương Égée khom khom tay đưa lên che trên mi mắt để nhìn cho rõ. Cánh
buồm đen hay cánh buồm trắng? Ánh nắng và hơi nước biển bốc lên mờ mờ
khiến cho lão vương Égée chẳng trông rõ chút nào. Nhưng dần dần con
thuyền ngày càng hiện rõ ra trên nền trời xanh thẫm. Égée khóc nấc lên: “Ôi,
cánh buồm đen rồi! Thế là con ta, đứa con yêu quý của ta đã bỏ mình”. Mặc
cho bao lời khuyên giải, an ủi, can ngăn của mọi người xung quanh, Égée
vẫn không bình tâm đợi con thuyền cập bến xem hư thực thế nào. Người cha
già khốn khổ đó chắc chắn đứa con mình đã chết, nếu không, sao con thuyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.