THẦN THOẠI HY LẠP - Trang 770

mới từ trên lầu cao đi xuống. Nàng xuống để hỏi chuyện người hành khất đã
đem lại chút ít tin tức về người chồng thân yêu xa vắng đã lâu ngày của
nàng. Nàng sai người nữ tì đem đến một chiếc ghế đẹp đẽ và trải lên mặt ghế
một tấm lông cừu để người hành khất già nua ngồi đối diện với nàng, kể
chuyện cho nàng nghe. Khi người hành khất ngồi xuống ghế, nàng Pénélope
nổi danh vì đức tính kiên trì và thận trọng bèn cất tiếng:

- Hỡi người khách lạ! Trước hết ta muốn hỏi chuyện điều này: cụ là

ai, từ phương trời xa xăm nào lạc bước đến đây? Quê hương cụ ở vùng nào,
một hòn đảo quanh năm sóng vỗ hay một miền đồng bằng vàng rượi lúa mì?

Ulysse, người anh hùng nổi danh vì mưu kế và tài bịa chuyện, lễ

phép đáp lại lời Pénélope, nhưng chàng không trả lời ngay câu hỏi của
Pénélope mà gợi ý khéo léo để Pénélope bộc bạch hết tâm tư tình cảm của
mình. Pénélope đã kể lể như sau:

- Hỡi người khách lạ! Từ ngày Ulysse chồng ta tham gia cuộc viễn

chinh sang thành Troie thì ta sống trong nỗi lo âu và thương nhớ. Ngày đêm
ta chỉ mong mỏi ngày về của chàng. Thành Troie đã bị hạ, nhiều người anh
hùng Hy Lạp đã trở về quê hương, thế mà Ulysse thân yêu của ta vẫn chẳng
có tin tức gì. Ta những tưởng số phận của ta đen bạc đến thế là cùng, nào
ngờ giờ đây một vị thần nào đó lại giáng xuống cho ta một nỗi đau khổ nữa.
Những lãnh chúa cai quản các hòn đảo xung quanh Ithaque đều đến đây ngỏ
ý cầu hôn với ta. Mặc dù lòng ta không ưng thuận nhưng họ vẫn cứ đến thúc
ép ta. Tệ hại hơn nữa họ lại ngang nhiên bất kể sớm khuya tiệc rượu, chè
chén, tiêu xài phung phí tài sản của gia đình ta. Ta nghĩ ra một cách để trì
hoãn câu trả lời. Ta nói với họ: “Hỡi các vị cầu hôn quyền quý! Các vị ngỏ ý
cầu hôn với ta, thúc giục ta phải lựa chọn một người trong số các vị, nhưng
ta xin các người hãy rộng lòng thư thả cho ta làm xong một việc hiếu nghĩa.
Bố chồng của ta là lão vương Laerte hiện nay tuổi già, sức yếu chẳng rõ còn
sống được bao ngày. Nỗi nhớ thương đứa con trai lại càng làm cho cụ héo
hon, rầu rĩ. Ta lẽ nào đành lòng đi bước nữa khi chưa lo liệu chu tất cho cái
ngày cụ nằm xuống từ giã cõi đời. Vậy xin các vị hãy cho phép ta được dệt
xong tấm vải liệm dành cho cụ. Nếu ta không lo liệu chu tất việc này thì mai
đây khi cụ nằm xuống ta sẽ bị chê trách và mang tiếng xấu không gì rửa
được”. Ta đã nói với họ như vậy. Mặc dù họ là những kẻ hống hách, kiêu
ngạo song họ cũng phải bằng lòng. Thế là ta bắt đầu dệt vải, Nhưng ngày ta
dệt, đêm đêm ta lại tháo ra. Cứ thế ta làm cái công việc dã tràng xe cát ấy
suốt ba năm ròng, nhưng đến năm thứ tư do sự phản bội, tư thông của bọn nữ
tì nên đám người cầu hôn biết rõ chuyện. Thế là họ kéo đến mắng ta luôn,
thậm chí dùng những lời lẽ thô bạo, bất nhã đối với ta. Thế là ta buộc phải
dệt xong tấm vải. Giờ đây ta không còn cách gì trì hoãn việc hôn nhân này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.