THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 174

Chúng tôi sợ Ngô Hán Thanh trong giấy phút phẫn chí làm liều, nên cố
khuyên can hắn đủ điều. Cố giữ lấy chữ nhẫn mà chờ thời cơ. Hán Thanh
cũng hứa là chỉ hành động bao giờ thuận tiện và quyết không để liên lụy
đến người khác.

Mọi người đều biết trong lúc tình hình khẩn trương thế này Khuyển Dưỡng
và Suzuki rất đề cao cảnh giác, đi đâu súng ống cũng trang bị đầy đủ, lại có
người hộ tống đi kèm, nên muốn cũng khó mà hành động. Thế là lòng hận
thù của bọn tôi chỉ còn biết chờ để trút cả lên người Uông Đông Nguyên.

Nhưng có lẻ Uông Đông Nguyên cũng tiên liệu được chuyện đó nên từ lúc
sự việc xảy ra, ông ta không còn đến trường; nghe đâu ông ta đã được
chuyển sang ngành khác. Bắt đầu từ đó môn học Nhật ngữ cũng được bãi
bỏ.

Riêng với Anh Tử thì thái độ chúng tôi đã xét lại, rõ ràng nàng là ân nhân
đã cứu chúng tôi khỏi cảnh tù tội. Như vậy thì không thể vơ đũa cả nắm.
Người Nhật có người tốt kẻ xấu. Bọn xâm lược là xấu, còn nhân dân học
chưa hẳn là người thù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.