THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 195

Nam nói.
- Mấy người đã dự sinh nhật Anh Tử thì cha cô ta sẽ nể tình con mà
biệt đãi hơn. Đừng lo.
Dương Sơn trợn mắt.
- Bộ cô tưởng Quang hùng tình cảm như vậy ư? Nếu thế tại sao ông ta
lại ra lệnh cho thầy Hiệu trưởng trông chừng chúng ta kỹ như vậy chứ?
Hầu Triều Nghĩa nghe vậy vội hỏi.
- Họ đang giám sát bọn mình à?
- Còn phải hỏi, chẳng phải là mấy hôm trước đích thân Đinh Lục vào
trường mượn sổ điểm danh ư?
- Vậy là nguy rồi! - Hầu Triều Nghĩa tái mặt - Phải có biện pháp gì
ứng phó chứ?
Dương Sơn buông tiếng thở dài.
- Biện pháp gì chỉ có chước thứ ba mươi sáu “Dĩ đào thượng sách”.
Thật ra ta cũng chẳng muốn bỏ cái đất này mà đi, nhưng nếu ở lại nguy
quá. Chỉ còn nước làm theo kế hoạch của Lưu Đại Khôi thôi.
Vương Mộ Đạo nói:
- Đúng, kẻ khôn ngoan không bao giờ lấy trứng mà chọi đá. Như vậy
mới thức thời.
Cao Triết Huê thì không tin tưởng lắm nói với Lưu Đại Khôi.
- Kế hoạch ngươi đã hoạch ra chưa? Sắp tốt nghiệp đến nơi rồi mà
chưa chuẩn bị gì cả, đến lúc đó làm sao đi? Bọn chúng lại tuần tiễu đầy
đường…
Lưu Đại Khôi trấn an.
- Tao đã tính rồi, nhưng chưa biết có thực hiện được không. Các bạn
có thấy mấy cái xe muối ở miệt quê mỗi ngày lên đỗ ở lộ Tây không.

Nhắc đến xe buôn muối, mọi người chợt nhớ đến chuyện mấy chiến sĩ du
kích lần trước bị bắt. Đây quả là một con đường nguy hiểm. Vì suốt dọc
đường xe lửa, bọn lính Nhật đã cho thiết lập rất nhiều đồn kiểm soát, xe
muối muôn ra vào thị xã phải đi ngang mấy cái chốt này. Mà bọn Nhật thì
đa nghi, thấy đông người qua lại hay nổ súng bừa bãi. Vì vậy con đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.