THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 209

tương lai, sự nghiệp… với tao thì tiền đồ sự nghiệp quan trọng hơn.
Hán Thanh lắc đầu.
- Tao không nghĩ như vậy!
Tôi nhíu mày.
- Nếu vậy mà cùng quan điểm với Điền Mục Thanh. Tình yêu là quang
trọng nhất?
- Tao không nói như vậy, nhưng tình cảm là cái không thể thiếu của con
người. Tình cảm này bao gồm tình yêu trai gái, tình yêu cha mẹ, anh em,
Tổ quốc… Con người chỉ tồn tại khi có tình thương. Điền Mục Thanh thì
chỉ nhìn thấy có một khía cạnh của cuộc đời nên mới có tậm trạng quá
khích như vậy.
- Mi muốn nói là phải đặt tình thương lên tất cả? Điều này tao thấy nó rất
gần với quan điểm của Anh Tử đây.
- Anh Tử cũng không nhìn thấy toàn diện vấn đề, chỉ biết yêu mà chẳng
thấy những tác động bên ngoài.
- Thế còn mi?
- Tao cũng không thể là người bàng quan ngoài cuộc.
- Nên nhớ rằng ngươi chính là người biết mà vẫn để Anh Tử bị cắt đứt một
lóng tay.
- Cái đó là chuyện chẳng đặng đừng. Anh Tử chỉ hy sinh một lóng tay mà
cứu được sau người khỏi chết. Đó không phải là cái giá xứng đáng ư?
- Thế còn chuyện trả thù của mày? Mối thù mất anh?
- Ừ. Cái đau khổ ở đây là tình yêu và thù hận đang đối đầu nhau. Nhiều lúc
sự mâu thuẫn đó khiến ta nhức đầu nhưng đôi khi vì yêu một đa số mà ta
phải hy sinh thiểu số; vì Tổ quốc, vì hòa bình ta phải diệt kẻ xâm lăng. Sự
kiện cơ hồ giản dị, nhưng đâu có đơn giản thế.
- …
- Mày có hiểu tại sao không?
Tôi chẳng hiểu Hán Thanh nói gì nên để hắn tiếp tục nói.
- Nhiều lúc ta không thể quyết định dứt khoát được vì ta nhu nhược. Mà
muốn khắc phục phải có một sự can đảm lớn lao…
- Nhưng mày đã có được chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.