THÁNG NGÀY CÓ EM - Trang 225

Hòa Hiệp Tử nhìn Suzuki rồi rút con dao nhọn mang trong người ra, để
ngay vào ngực mình.
- Đây này, hãy giết tôi trước đi! Bằng không hai người hãy buông súng
xuống!
- Đừng! Đừng! Hòa Hiệp Tử! Nguy hiểm lắm.
Mọi người la lên. Hòa Hiệp Tử vẫn bình tĩnh.
- Đây, anh Suzuki! Anh làm nhân chứng cho cả tôi luôn nhé. Anh đếm tiếp
đi. Lưỡi dao này sẽ cắm phập vào tim. Tôi chết, để chẳng ai còn giành giật
nữa. Đếm đi!

Suzuki im lặng, chẳng nói gì cả.
Hòa Hiệp Tử quay qua Lý Quang Trung.
- Anh Quang Trung! Em yêu anh, mãi mãi yêu anh vậy thì khi em chết, anh
hãy mang quả tim này về Trung Quốc. Còn anh Khuyển Dưỡng Quang
Hùng, tôi không yêu anh nhưng anh vẫn được toại nguyện. Vì anh đã giữ
được sĩ diện cho quốc gia.
Rồi Hòa Hiệp Tử cười lên. Tiếng cười thật bi thảm, nàng đưa cao lười dao
lên, sẵn sàng hạ xuống… đang lúc căng thẳng đó, chợt nhiên tôi giật mình
tỉnh dậy. Đưa tay giụi mắt, tôi mới biết là mình vừa nằm mơ. Một vở kịch
bi hùng mà tình tiết trong vở lại nằm cả trong quyển nhật ký của Hòa Hiệp
Tử - còn sự thật ngoài đời thì đương nhiên là cuộc tự sát của Hòa Hiệp Tử
không thành để cuối cùng bà trở thành vợ của Khuyển Dưỡng Quang Hùng.
Kết quả sự việc cho thấy nào có ai có được hạnh phúc đâu? Thầy Dương
chết mang theo mối hận tình muôn thưở. Hòa Hiệp Tử sống bên chồng
không có lấy một tình yêu để rồi cũng chết trong héo hon. Khuyển Dưỡng
Quang Hùng sống đó nhưng cũng nào vui sướng gì khi phải uống rượu
quên sầu, quên dĩ vãng.
Có điều như một sự lặp lại. Tấn bi kịch trước vừa khép màn lại, thì vở kịch
lại mở màn. Lần này vai chính là Ngô Hán Thanh – Anh Tử, Uông Đông
Nguyên. Cũng là một bi kịch khó có thể có một đoạn kết có hậu. Và tôi vẫn
là một khán giả trung kiên để cảm xúc.
Sự việc rồi sẽ đi về đâu? Có lẽ khó mà kết luận được trừ khi sắp đến ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.